MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 487

- Tôi thích loại đàn bà như Lưu Hồ Lan, thích những phụ nữ như Đức Mẹ
Đồng Trinh Maria, liệu cô có được những tiêu chuẩn ấy không?

Âu Dương Lan Lan cười nhẹ:

- Những người đàn bà như vậy liệu có tồn tại trong thời hiện đại này
không?

Gương mặt Tiêu Đồng chợt đỏ lên, nói:

- Nhất định là có!

- Ai thế? Anh đã gặp được người ấy à?

- Nếu tôi nói là đã gặp được thì cô cũng chẳng tin. Cô không hiểu được
kiểu phụ nữ ấy.

Âu Dương Lan Lan vẫn bình thản, không hề tỏ ra đố kỵ, nói:

- Cứ cho là như vậy đi, nhưng có điều loại phụ nữ ấy chỉ có thể kính mà
không thể yêu. Nếu gặp được họ, anh sẽ hiểu được điều này: Liệu họ có thể
cũng anh sống qua mối ngày một cách êm ấm trong ngôi nhà của mình
không? Anh quá nhiều ảo tưởng, có phải là anh đã bị nhập mê vì đọc quá
nhiều sách về Lưu Hồ Lan và Đức Mẹ Maria từ thuở nhỏ?

Tiêu Đồng dường như bất lực trước những gì Âu Dương Lan Lan vừa nói,
phẩy tay nói:

- Cô không hiểu gì hết, có nói gì đi chăng nữa thì cô cũng không hiểu.

Âu Dương Lan Lan vẫn không giận, thậm chí còn ra vẻ tò mò, nói:

- Ái chà, anh thử nói xem, trong tầng lớp sinh viên hiện đại này, liệu có
mấy người chân thành đến độ tự nhiên như anh?

Tiêu Đồng cau mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.