MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 491

- Làm ăn với các người phiền phức quá. Tại sao lại phải bắt người ta phải
hút thuốc, thậm chí lại xem đó là một thử thách để kiểm tra người ta. Họ
nói, họ không làm ăn với mọi người nữa, quá mệt mỏi rồi.

Gương mặt Âu Dương Thiên đột nhiên biến sắc, hỏi:

- Lan Lan, chúng ta muốn thử Tiêu Đồng, hay là con đã đem chuyện này
nói với nó?

Âu Dương Lan Lan thoáng giật mình, ấp úng nói:

- Không có đâu, con không ngu ngốc đến độ như vậy.

- Thế tại sao nó lại bỏ cuộc đột ngột như thế?

- Thực ra thì Tiêu Đồng không nói là bỏ cuộc nhưng có lẽ cũng không đến
nỗi quá cần thiết, không có không được như mọi người tưởng. Nếu không
phải là như vậy thì tại sao tối hôm nay, chúng con ngồi với nhau cả buổi
trong quán rượu nhưng Tiêu Đồng hầu như không nhắc gì đến chuyện này.

- Không phải là chúng ta đã thống nhất với nhau là cô sẽ đưa cậu ấy đến
hộp đêm sao? - Lão Viên nói.

- Tiêu Đồng nói, anh ấy cần một nơi yên tĩnh để nói chuyện với tôi, ở chỗ
ông ồn ào quá.

Lão Hoàng cười nhẹ, nói với lão Viên:

- Xem ra thì tâm trạng của Lan Lan chỉ để ở chuyện tình yêu, không có
hứng thú gì để giúp ông trong phi vụ làm ăn này rồi.

Âu Dương Lan Lan trừng mắt nhìn lão Hoàng, to tiếng:

- Có phải là cả hai ông đều muốn chúng tôi trở thành người như hai ông,
thành những kẻ buôn bán heroin chuyên nghiệp để rồi công an sẽ còng tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.