MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 523

Tiêu Đồng không biết trả lời thế nào để giải tỏa khối mâu thuẫn và sự ức
chế trong lòng, đành nói vu vơ:

- Bác Âu vốn là người bảo thủ, liệu bác có đồng ý để cho chị đón Lễ Giáng
sinh trong nhà không?

- Khi đến đây, cậu đừng nhắc gì đến chuyện Giáng sinh cả. Ngày nay lại là
kỷ niệm ngày kết hôn của bố mẹ tôi, năm nào tôi cũng tổ chức một tiệc kỷ
niệm nhỏ. Cậu cứ nói là tôi đã cho cậu biết chuyện này.

- Thế thì tôi không thể tặng chị thiệp mừng Giáng sinh được.

- Không cần đâu. Lúc này thiệp Giáng sinh rất đắt. Vả lại, nếu có muốn
tặng thiệp thì cậu phải tặng cho bố tôi nữa. Giữa chúng ta không nhất thiết
phải tỏ ra hình thức như vậy.

- Sao lại gọi là hình thức được? Tặng cho người mình yêu một tấm thiệp
với vài dòng chúc tụng vẫn là chuyện rất lãng mạn đấy thôi!

- Được rồi. - Khánh Xuân cười trong máy - Tôi bằng lòng tiếp nhận sự lãng
mạn của cậu. Tối không có chuyện gì bận bịu, cậu đến sớm một tí để giúp
bố chuẩn bị nhé. Ngoài ra, cậu còn phải chú ý liệu có ai theo dõi hay
không.

Lúc này tâm trạng của Tiêu Đồng đã dần dần ổn định trở lại. Cho dù Khánh
Xuân không hề lãng mạn, thậm chí là rất thực tế khi đề nghị anh đến sớm
để chuẩn bị nhưng trong lòng Tiêu Đồng vẫn cảm thấy vô cùng ấm áp vì có
được một mái nhà, một gia đình để chào đón một ngày lễ lớn. Do vậy anh
vô cùng phấn khởi, nói:

- Được rồi, tôi sẽ đến sớm.

Buổi chiều, anh ăn mặc thật gọn gàng, chuẩn bị đến nhà Khánh Xuân.
Trước khi đi, anh tần ngần giây lâu và cuối cùng quyết định, để tránh cơn
nghiện trỗi dậy bất thình lình, anh hút nửa điếu thuốc. Nửa điếu thuốc này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.