MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 546

Lan nói, chậm nhất là trước ba giờ chiều mai, anh phải trả lời cho em biết
quyết định của anh. Quá giờ ấy nhất định chuyến làm ăn này sẽ thất bại và
em đảm bảo với anh rằng, có thể anh chẳng bao giờ còn có cơ hội để trông
thấy lão Viên nữa. Em không bao giờ lừa dối anh đâu, đây là những lời mà
chính tai em nghe từ miệng của họ. Nếu anh bằng lòng đi theo em thì hãy
gọi điện cho em. Hãy nhớ cho kỹ, trước ba giờ chiều mai, máy di động của
em lúc nào cũng mở để chờ anh.

Tiêu Đồng đi lẩn quẩn trên những con phố quanh khách sạn Trường Thành
và sau khi xác định một cách chắc chắn là không ai theo dõi mình thì vội
vàng lẩn vào một quán ăn nhỏ, trong đó có một máy điện thoại công cộng.

Anh gọi cho Khánh Xuân.

Anh gọi đến lần thứ ba mà cô vẫn không trả lời.

Cuối cùng thì anh trực tiếp gọi điện đến phòng làm việc của cô và may mắn
làm sao, người nhấc ống nghe lại là Khánh Xuân. Anh hỏi, Tôi gọi cho chị
nhiều lần như vậy, tại sao chị không trả lời? Khánh Xuân im lặng rất lâu,
cuối cùng mới lên tiếng: Có chuyện gì không? Anh nói, có việc quan trọng,
tôi muốn gặp chị để trao đổi. Khánh Xuân nói: Tiêu Đồng, chúng ta cần
phải bình tĩnh, cho dù có gặp nhau nữa thì mọi chuyện cũng chẳng đi đến
đâu cả. Chờ phá xong vụ án, cậu phải đến trại cai nghiện. Đến lúc ấy tôi sẽ
ở bên cạnh cậu và vẫn cứ là bà chị họ của cậu vậy.

Tiêu Đồng nghiêm giọng nói:

- Tôi vừa gặp Âu Dương Lan Lan, có chuyện quan trọng muốn nói với chị.

Khánh Xuân ngần ngừ giây lát rồi nói:

- Thế này nhé, cậu dập máy đi, gặp nhau ở đâu tôi sẽ thông báo cho cậu
vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.