MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 544

ăn, chỉ gọi cho mình một bát súp. Tiêu Đồng cúi gằm ăn xì xụp. Từ tối qua
đến giờ anh chỉ ăn mấy đũa rau ở nhà Khánh Xuân, chưa kịp ăn sủi cảo do
mình chế biến nên cơ thể anh thiếu hẳn chất bột.

Âu Dương Lan Lan ngồi nhìn Tiêu Đồng ăn một cách say sưa, nói:

- Em đã cầm tiền của anh, đáng ra em phải trả lại cho anh. Đại khái là tiền
còn tồn trong tài khoản của anh khoảng 60.000 Nhân dân tệ và hơn 2.000
đô la Mỹ. Em tính số tròn là thế này. Nếu anh muốn lấy Nhân dân tệ thì em
sẽ đưa cho anh 80.000 đồng, còn muốn lấy đô la Mỹ thì em đưa cho anh
10.000 đô la. Lãi suất Nhân dân tệ trong ngân hàng rất cao nhưng sắp tới,
anh dùng đô la Mỹ có lẽ thuận tiện hơn, nếu anh muốn ra nước ngoài một
chuyến thì không cần phải đổi chác gì cả. Vậy anh cần loại tiền nào?

Tiêu Đồng ngước mắt nhìn Âu Dương Lan Lan. Cô đã dùng một một giọng
điệu vô cùng tự nhiên, thậm chí là rất thoải mái để thừa nhận là mình đã lấy
tiền của anh, đồng thời cũng tính toán cách bồi thường, rõ ràng là cô rất
thông minh. Với cách nói ấy cùng với việc chọn lựa thời điểm vô cùng
thích hợp khiến người bị hại cũng khó lòng phản bác. Có điều ánh mắt lạnh
lẽo của Tiêu Đồng khiến Âu Dương Lan Lan trở nên lúng túng. Cô phân
trần:

- Anh đừng trừng mắt nhìn em như vậy. Tất cả mọi chuyện đều do Kiến
Quân nhờ người ta làm. Bọn họ cũng quá tay khiến nhà anh tan hoang như
vậy không hề là ý muốn của em. Nhưng anh cũng đừng quên rằng, anh
cũng đã từng ra tay không hề nhẹ nhàng với anh ta ở hộp đêm Đế Đô. Có
thể đó là một cách báo thù của anh ta!

Tiêu Đồng nói:

- Cô đưa đô la Mỹ cho tôi. Cô lấy của tôi bao nhiêu thì trả lại bấy nhiêu,
đừng lợi dụng cơ hội này mà tỏ ra là ta đây hào phóng!

- Sao, không muốn nợ em một tí à? - Âu Dương Lan Lan cười hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.