MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 542

- Họ xem anh như là một con tin! - Âu Dương Lan Lan ngước mắt lên, nói.

Tiêu Đồng sững sờ, dường như anh không tin là mình đã nghe một cách
chính xác:

- Con tin?

- Họ nghi rằng ông chủ Vu của anh có âm mưu gì đó. Nếu ông ta không
đồng ý cho anh đi với em có nghĩa là trong lòng ông ta có âm mưu gì khác.
Nếu anh đi với em, cho dù ông ta có muốn làm gì cũng sẽ còn có anh như
một con tin. Nếu ông chủ họ Vu này là công an đích thực, họ có muốn bắt
chúng tôi thì có lẽ nào họ lại không nghĩ đến chuyện sống chết của anh hay
sao? - Dừng lại một lát, Âu Dương Lan Lan nói tiếp - Đây là những lời
phân tích và kế hoạch của lão Viên, có điều nó lại rất hợp với ý em. Thực ra
thì em rất muốn cùng anh đi chơi một chuyến ở đâu đó.

- Nếu tôi không đi thì sao?

- Thế thì lão Viên chẳng bao giờ mạo hiểm để quan hệ với phía anh nữa,
anh cứ báo cho ông chủ Vu của mình là hãy đi tìm đầu mối làm ăn khác
vậy.

Tiêu Đồng không thể ngờ mọi chuyện lại có những phát sinh đột ngột như
vậy. Tâm trạng anh rối bời, hoang mang tột độ nên buông một câu hỏi khá
lẩn thẩn:

- Ông chủ Vu hẹn với lão Viên khi nào nhỉ? Tại sao tôi lại không biết?

Âu Dương Lan Lan cười nhạt:

- Theo em thì xong chuyện này, ông chủ Vu cũng chỉ cho anh một ít bột
trắng là cùng. Chuyện làm ăn đã đến bước này mà anh không hề hay biết
gì, rõ ràng ông ta không hề xem anh là người tâm phúc.

- Ngày mai họ gặp nhau ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.