MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 549

Xuân Cường liếc nhìn Trường Phát, nói:

- Không thể bắt Âu Dương Thiên sớm được, chỉ yêu cầu công an Cát Lâm
theo dõi lão thật kỹ mà thôi.

“Ông chủ” hít một hơi thật sâu, nói:

- Lần này e là làm khó cho công an Cát Lâm rồi. Theo dõi thật sát nhưng
tuyệt đối không được để cho lão phát hiện. Lão mà phát hiện ra điều gì thì e
rằng, vụ án này coi như cáo chung!

Nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng và lo lắng của mọi người, Tiêu Đồng nói:

- Âu Dương Lan Lan yêu cầu tôi đi với cô ta đến Cát Lâm!

Lời anh vừa phát ra, mọi người đã cảm thấy vô cùng hưng phấn. Nhưng
“ông chủ” do dự giây lâu, nói:

- Như thế thì nguy hiểm vô cùng, chẳng may ở đây chúng ta để lộ một chút
sơ hở hoặc tình hình thay đổi buộc lòng chúng ta phải ra tay sớm hơn dự
định thì Tiêu Đồng vẫn ở trong tay bọn chúng, không thể đảm bảo được an
toàn. Do vậy cậu không nên đi với họ. Cậu trả lời với Âu Dương Lan Lan
là không thể đi theo cô ta được.

Tiêu Đồng nhận ra rằng, khi “ông chủ” nhắc đến hai tiếng “nguy hiểm” thì
vẻ lo lắng xuất hiện ngay trên mặt Khánh Xuân. Anh thầm nghĩ: Liệu
Khánh Xuân còn có quan tâm đến sự an nguy của anh nữa chăng? Như
muốn thăm dò phản ứng của cô, anh nói với “ông chủ”:

- Ý của Âu Dương Lan Lan đã rất rõ ràng rằng, nếu ông chủ Vu không cho
tôi đi Cát Lâm, điều đó chứng minh là ông chủ Vu đã có ý đồ khác và tất
nhiên là chuyện mua bán này, bọn họ không quan tâm nữa.

- Nếu tôi đồng ý để cậu đi thì thế nào? - Xuân Cường hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.