MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 561

như vừa trút được tảng đá nặng xuống khỏi vai và đồng loạt nhìn vào
những hộp cơm nguội tanh đã bày sẵn trên bàn từ rất lâu rồi.

Đúng tám giờ, Xuân Cường và Trường Phát mới xuất hiện tại đơn vị. Cũng
đúng lúc ấy, Cục Công an Cát Lâm gọi điện đến, nói nhóm bốn người Âu
Dương Thiên đã đến Cát Lâm và ở tại khách sạn Tùng Hoa Giang.

Đương nhiên là Xuân Cường và Trường Phát cũng chưa hề ăn cơm tối.
Khánh Xuân bảo một cảnh sát xuống nhà ăn gọi một vài món nóng cho hai
người. Không biết ai đó đã lôi ra một chai rượu Nhị Oa Đầu, rót ra hai cốc
đưa cho Xuân Cường và Trường Phát, bảo uống cho đỡ lạnh. Mã Chiếm
Phúc nói, muốn uống rượu thì tất cả chúng ta cùng uống, hai người họ đâu
có phải sợ hãi gì đâu, chúng ta mới là những người toát mồ hôi trong suốt
thời gian vừa rồi!

Không kịp uống rượu, không thiết ăn cơm, Khánh Xuân cùng Xuân Cường
và Trường Phát vội vàng vào phòng Mã Chiếm Phúc để hội ý. Xuân Cường
chưa nói gì đến tình hình đã cảm khái nói:

- Mọi người đừng coi thường Tiêu Đồng. Cậu nhóc này bình thường thì coi
trời bằng vung, lại nghiện ngập nhưng lần này thì chính cậu ta lại cứu tất cả
chúng ta, đồng thời cũng cứu cả vụ án. Lần trước, bọn khốn kiếp đó đã đưa
cho chúng ta một loại heroin đã pha chế để làm hàng mẫu, chúng ta đã
không quan tâm đến điều này. Nếu không có những thông báo ngầm của
Tiêu Đồng và chúng tôi không giả vờ nổi khùng khi đề cập đến chuyện này,
bọn chúng nhất định sẽ nghi ngờ chúng ta. Chiều nay chúng đã đưa chúng
tôi đến một xưởng gạch ở ngoại ô, ở đó chỉ thấy toàn gạch là gạch, không
nhìn thấy đường chân trời, công nhân đều đã tan ca, không một bóng người.
Do vậy mà bọn chúng muốn thủ tiêu chúng tôi thì rất dễ dàng mà cũng
chẳng ai biết.

Khánh Xuân nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.