MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 562

- Khi biết chuyện này có lẽ Tiêu Đồng đã gọi điện cho chúng ta nhưng khi
trà trộn trong siêu thị để theo dõi bọn chúng, chúng ta đã phải tắt máy nên
không nhận được điện của cậu ta.

- Khi đến gặp bọn chúng, tôi không mang máy nhắn tin theo để đề phòng
có ai đó gọi bất ngờ thì sẽ phiền phức to. - Xuân Cường nói.

Sau những lời cảm khái là một nỗi kinh sợ âm thầm nhen lên trong lòng
mọi người. Mã Chiếm Phúc nói Xuân Cường và Trường Phát gặp đại cát
nên mới giữ được cái sinh mạng nhỏ bé của mình, lại nói Tiêu Đồng đúng
là xuất quỷ nhập thần, trong thời khắc quan trọng nhất lại thông minh ứng
phó với tình thế nhanh đến như vậy. Nói xong. Anh kết luận:

- Thôi vậy, chúng ta quay về chuyện chính. Xuân Cường hãy nói kết quả
của việc tiếp xúc như thế nào?

Xuân Cường lôi ra một gói bột nhỏ màu trắng, nói:

- Tốt lắm. Mồng một tháng Giêng sẽ giao hàng tại Thiên Tân, mỗi gam 350
Nhân dân tệ. Đây là mẫu hàng bọn chúng mới đưa, có thể đưa đến bộ phận
hóa nghiệm kiểm tra cho chắc. Bọn chúng nói, hàm lượng heroin trong này
khoảng trên dưới chín mươi phần trăm, tôi nghĩ là lần này không còn “rượu
dỏm” nữa đâu. Tôi yêu cầu thêm số lượng, khoảng 20.000 gam, bọn chúng
đã đồng ý, điều đó cho thấy bọn chúng lúc nào cũng có đủ hàng. Như vậy,
số tiền mà chúng ta cần để giao dịch lần này là khoảng bảy triệu Nhân dân
tệ. Tôi đã nói với bọn chúng, chúng tôi chỉ thay mặt người khác trong vụ
làm ăn này, chủ yếu là để đưa sang châu Âu và châu Mỹ. Nếu lần làm ăn
này trót lọt, lần sau chúng ta sẽ tiếp tục. Có lẽ bọn chúng cũng nghĩ chúng
ta có thể là mối làm ăn lâu dài nên chấp nhận mạo hiểm một lần với chúng
ta.

Mã Chiếm Phúc gật đầu. Anh biết tất cả các đôi mắt đều đang nhìn thẳng
vào mình, trên gương mặt có một nét cười thoáng qua có vẻ bí mật, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.