MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 583

Tiêu Đồng khựng lại trong một thoáng rồi đẩy cửa đi ra ngoài một cách vô
tình. Âu Dương Lan Lan tức tối lên tiếng dọa:

- Tiêu Đồng, nếu anh đi thì đừng nghĩ đến chuyện yêu cầu tôi đưa thuốc
cho nữa. Tôi không quan tâm đến anh nữa. Nếu lên cơn nghiện, anh cứ đập
đầu vào tường mà chết quách đi cho rảnh mắt. Nói để anh biết, anh đừng có
dày mặt mà gõ cửa phòng tôi nữa nhé!

Tiêu Đồng vẫn không dừng chân, cánh cửa đóng sầm phía sau lưng anh. Âu
Dương Lan Lan ngồi sững dưới thảm, căn phòng trở nên trống vắng vô
cùng. Trên màn hình ti vi, một gã say đang cất tiếng cười ha hả, hết tràng
này đến tràng khác, vô tư. Âu Dương Lan Lan trào nước mắt vì hận Tiêu
Đồng.

Đêm ấy, cô gặp toàn ác mộng. Cô thấy mình cầm dao đuổi theo Tiêu Đồng,
lại còn thấy Tiêu Đồng hai tay cầm hai khẩu súng ngắn đang nã những phát
đạn thật chuẩn xác vào thân thể cô. Cô trốn chạy, cô cảm thấy thân thể
mình nhẹ tênh, bay là là như mây như khói. Thoắt một cái, khuôn mặt Tiêu
Đồng lại hiện ra với nụ cười thân thiện trên môi. Cô cảm thấy yên tâm nhào
về phía anh thì bỗng nhiên “Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!”. Tiếng súng
vang lên bên tai và trong trạng thái chập chờn nửa tỉnh nửa mê, cô nghe
thấy có tiếng gõ cửa.

Bên ngoài khung cửa sổ, bầu trời vẫn tối đen. Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ
điện tử để trên đầu giường. Thì ra đã sáu giờ sáng. Trong tâm trạng hoảng
hốt, cô không thể phân định đây là thực hay là mơ.

- Ai?

- Anh.

Lại là Tiêu Đồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.