MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 582

- Anh nói đi, cuối cùng thì anh có yêu em không?

- Yêu, yêu lắm.

- Yêu như thế nào?

- Không phải là anh đang theo em đó sao?

Âu Dương Lan Lan ôm chầm lấy Tiêu Đồng, hôn nhẹ lên vầng trán đang
ướt đẫm mồ hôi của anh, nói:

- Thế thì anh hãy đến phòng em. Em muốn anh lúc nào cũng ở bên cạnh
em, được không?

Tiêu Đồng do dự một lát, nói:

- Nhưng quả thực là anh chịu hết nổi rồi. Trông anh thế này còn hơi sức đâu
mà ở bên em.

- Em đưa thuốc cho anh, hút xong thì anh ở lại đây, được không?

- Được, được. Thuốc đâu?

Âu Dương Lan Lan đứng dậy, lôi ngăn kéo dưới bàn viết và lấy ra một điếu
thuốc. Cô đã cố ý lấy ra một điếu để trong ngăn kéo trước khi giấu kín cả
hộp thuốc. Tay Tiêu Đồng run run khi nhận lấy điếu thuốc, ngồi bệt xuống
tấm thảm ngay đuôi giường rít từng hơi thuốc thật dài, thật sâu. Âu Dương
Lan Lan ôm chặt lấy Tiêu Đồng, hai tay vuốt ve khuôn mặt anh. Mỗi động
tác của Tiêu Đồng đều làm cho cô đau lòng, thương xót. Hút xong điếu
thuốc, mặt Tiêu Đồng đã có khí sắc trở lại, ngửa đầu lên thành giường,
nhắm mắt một lát rồi đột ngột đứng dậy, đi thẳng ra cửa. Âu Dương Lan
Lan gọi giật giọng:

- Tiêu Đồng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.