MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 592

- Tùy cô, nghĩ sao thì nghĩ.

Cứ thế, thời gian lặng lẽ trôi qua cho đến khi trời sáng hẳn. Trong khoảng
thời gian ấy, thi thoảng cũng có một vài câu hỏi vang lên nhưng không hề
có tiếng trả lời.

Trời đã sáng. Sáng hôm nay mọi người sẽ lên núi trượt tuyết. Đây là nơi
trượt tuyết lý tưởng nhất trong cả nước và sự thích thú đối với môn trượt
tuyết khá mới mẻ đã giúp khoảng cách giữa Tiêu Đồng và Âu Dương Lan
Lan thu hẹp lại một tí nữa. Âu Dương Lan Lan dễ dàng nhận ra, tuy Tiêu
Đồng vẫn không quá hứng thú với việc trượt tuyết nhưng rõ ràng là anh
không hề thờ ơ, lãnh đạm. Cũng có thể là vì qua việc trượt tuyết, anh lại có
dịp thể hiện sự khỏe khoắn của độ tuổi thanh xuân.

Sau một ngày trượt tuyết, tất cả mọi người đều mệt mỏi rã rời. Sáng hôm
sau, khi ăn sáng, Âu Dương Thiên tuyên bố cả ngày hôm nay sẽ nghỉ ngơi
ngay tại khách sạn, không đi đâu cả; lại còn yêu cầu mọi người bồi bổ sức
khỏe để tối hôm đó ra hồ xem ngư dân câu cá.

Đó chính là ngày 30 tháng Mười hai dương lịch, ngày cuối cùng của một
năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.