MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 591

Khi mọi chuyện kết thúc, Âu Dương Lan Lan bật đèn. Tiêu Đồng nằm phục
trên giường, ngoảnh mặt sang phía bên kia để tránh ánh sáng. Âu Dương
Lan Lan vuốt ve thân thể trần truồng của anh, hỏi nhỏ:

- Sáng hôm qua vì sao mà anh khóc?

Tiêu Đồng không trả lời.

Âu Dương Lan Lan lắc lắc người anh, nũng nịu:

- Nói cho em biết đi!

Tiêu Đồng đột ngột quay người lại, ánh mắt nhìn cô trừng trừng:

- Vì tôi hận cô!

Nói xong, anh lao xuống khỏi giường, vội vàng mặc quần áo rồi ngồi
xuống ghế salon, mắt nhắm nghiền. Âu Dương Lan Lan nửa nằm nửa ngồi
trên giường, bình thản hỏi:

- Có phải là anh vẫn đang nghĩ về cô gái ấy?

Tiêu Đồng im lặng nhưng mắt hơi nhướn lên, chứng tỏ anh đang chú tâm
nghe những gì Âu Dương Lan Lan nói.

- Em nói không sai đấy chứ?

Ánh mắt Tiêu Đồng nhìn cô dò xét:

- Cô gái nào?

- Cô gái đã từng đến quậy phá ở hộp đêm Đế Đô.

Hình như lúc này Tiêu Đồng mới nhớ ra rồi có vẻ chán ngán, khép đôi mắt
lại, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.