MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 625

- Ông dám làm như thế không? Em đã nói với bố rằng, nếu ông muốn đuổi
anh, em sẽ đi với anh. Nếu ông muốn giết anh thì trước tiên phải giết em
cái đã.

Tiêu Đồng cảm thấy một chút lúng túng hoảng loạn. Tình yêu chân thành
đến độ điên cuồng và những lời thề non hẹn biển của Âu Dương Lan Lan
khiến anh chợt nhớ đến ý đồ muốn giết cô lâu nay của mình. Anh không thể
xác định được tình cảm của mình lúc này nữa. Anh cố gắng dẹp bỏ những
suy nghĩ rối bời, hỏi:

- Liệu bố em có đồng ý cho chúng ta cùng rời khỏi ông hay không? Hoặc là
ông có đồng ý cho chúng ta chết cùng nhau hay không?

Âu Dương Lan Lan lau nước mắt, nói:

- Ông đã đồng ý cho chúng ta ở bên nhau, cũng đã đồng ý không buộc anh
phải đi nữa. Có điều ông yêu cầu em giám sát anh, không rời anh nửa bước.
Ông sợ rằng anh sẽ gọi điện cho người thân và lúc ấy, anh sẽ vô ý bán đứng
mọi người. Nhất định lúc này, công an đang đi tìm những người quen biết
của anh, nếu có bất kỳ tin tức nào của anh thì họ sẵn sàng báo với công an.
- Âu Dương Lan Lan ngước mắt nhìn anh - Vậy thì em sẽ giám sát anh, em
không rời anh nửa bước, anh sẽ không làm phiền em chứ?

Tiêu Đồng ấp úng nói:

- Không, không có đâu.

Âu Dương Lan Lan cười nhẹ. Từ trong nụ cười của cô, Tiêu Đồng biết là
anh đã vượt qua cửa ải giữa sự sống và cái chết. Anh thở phào nhẹ nhõm
nhưng đồng thời cũng cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Xem ra mọi người đã
chuẩn bị bắt đầu cho một lộ trình mới. Anh không biết Âu Dương Thiên sẽ
đưa anh tới đâu và có lẽ anh phải tiếp tục ngụy trang là một kẻ vô hại, ngụy
trang trong tình yêu và sẽ tiếp tục đối mặt với những nguy hiểm đang bao
vây, đang ẩn nấp chung quanh mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.