MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 623

Tiêu Đồng nghĩ là lúc này mình nhất thiết không để lộ bất kỳ một thái độ
không tự nhiên nào nên rất tự tin, nói:

- Rất tốt. Quan hệ giữa chúng tôi chẳng có gì đáng phàn nàn.

- Làm sao mà cậu và ông Vu quen biết nhau? - Kiến Quân nói chen vào.

Tiêu Đồng ra vẻ khó nói, nhưng cuối cùng thì cũng lên tiếng:

- Ông ấy cho tôi thuốc để hút. Ông ấy là người tốt, trước đó không quen
không biết gì mà lại cho tôi nhiều thuốc để dùng trong mấy tháng liền. -
Nói đến đây anh nở một nụ cười ra vẻ tự đắc - Vợ ông ấy rất thích tôi, đã
nhận tôi làm em kết nghĩa.

Xem ra câu chuyện do Tiêu Đồng bịa ra cũng rất hợp tình hợp lý khiến
Kiến Quân không còn gì để hỏi thêm nữa. Lão Hoàng nhíu mày ra chiều
suy nghĩ.

Ăn sáng xong bố con Âu Dương Thiên vẫn không thấy xuất hiện, lão
Hoàng đứng dậy tính tiền rồi cả ba kéo nhau lên lầu. Lão Hoàng mượn cớ
là chìa khóa gửi ở chỗ lễ tân nên bảo Kiến Quân vào phòng Tiêu Đồng ngồi
tạm để lão đi lấy chìa khóa. Tiêu Đồng biết là lão đi tìm Âu Dương Thiên
và cố ý để Kiến Quân giám sát anh. Biết vậy nên Tiêu Đồng không hề có
thái độ nào, vẫn từ tốn mời Kiến Quân vào phòng. Anh ta ngồi trên salon
hút thuốc, Tiêu Đồng mở tivi xem, không ai quan tâm đến ai. Năm phút
sau, Âu Dương Lan Lan trở về phòng, đôi mắt đỏ hoe, rõ ràng là vừa khóc.
Cô nói, Anh Kiến Quân hãy đi đi, bố tôi gọi anh. Kiến Quân do dự giây lát
rồi đứng dậy ra khỏi phòng.

Âu Dương Lan Lan vào buồng vệ sinh, vặn nước thấm khăn thật ướt lau
mặt. Tiêu Đồng đi theo cô và đứng ở ngoài của, hỏi:

- Sao thế? Có phải là bố đã mắng em hay không?

Âu Dương Lan Lan vẫn còn ấm ức, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.