MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 622

Lão Hoàng và Kiến Quân mỗi người mỗi bên kẹp Tiêu Đồng vào giữa. Cả
ba cúi đầu ăn, không trao đổi với nhau bất kỳ câu gì. Tiêu Đồng không biết
là lúc này, có phải là lão Hoàng và Kiến Quân đang giám sát mình hay
không. Anh suy nghĩ thật kỹ rồi cuối cùng làm ra vẻ rất tự nhiên, hỏi:

- Hình như ông chủ không được khỏe nên không muốn ăn sáng phải
không?

Lão Hoàng và Kiến Quân đưa mắt nhìn nhau, lão Hoàng lên tiếng:

- À, có lẽ là do đêm qua ngồi xe nên mệt đấy thôi.

Tiêu Đồng giả vờ không hiểu gì cả, nói:

- Tôi không hiểu tại sao nửa đêm mà mọi người lại phi thẳng đến đây, phải
chăng là ông chủ có chuyện gấp ở đây trong hôm nay?

Lão Hoàng gật đầu lấp liếm:

- Có thể là như vậy.

Kiến Quân ngậm tăm không nói, lão Hoàng thì rất tiết kiệm lời, cả ba tiếp
tục cúi đầu ăn. Tiêu Đồng suy nghĩ rất lâu và cho rằng, nếu mình mở miệng
ra nói thẳng vào vấn đề chính thì cũng là điều rất bình thường, có khi lại
hay hơn việc cố tình tránh né nó nên ra vẻ vô cùng tự nhiên, hỏi:

- Công việc của ông Viên và ông chủ Vu của tôi ra sao rồi, chắc là thành
công rồi phải không?

Anh nhận ra lão Hoàng và Kiến Quân ngầm đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng
thì lão Hoàng vẫn là người lên tiếng:

- Ông Vu và cậu quan hệ như thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.