MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 673

những món canh có chất bổ dưỡng thế này, do vậy mà anh giả vờ xoa bụng,
nói:

- Không xong rồi, anh cần phải đi toalet đây, hình như anh có một chút sình
bụng thì phải.

- Có phải là anh không quen với thủy thổ ở đây chăng, đi đi, anh có giấy đó
không? - Âu Dương Lan Lan nói.

Tiêu Đồng cố ý hỏi thật to: Bà chủ ơi, toalet ở chỗ nào? Có giấy vệ sinh
không? Gọi xong, anh đứng dậy đi ngang qua một bên vai Khánh Xuân, đi
ra phía sau của phòng ăn. Ở đó có một khu toalet được xây khá kín đáo
nhưng không hề phân biệt gian nào cho nam, gian nào cho nữ. Chung
quanh tối om, những âm thanh từ phòng ăn hình như đã vang lên từ rất xa,
mấy cây cổ thụ đứng im lìm vì không có gió. Anh quan sát chung quanh,
không thấy bóng người nào bèn đứng dưới một gốc cây có ý chờ đợi.

Hai phút sau, quả nhiên có người bước nhẹ đến, có thể nhận ra đó là tiếng
bước chân quen thuộc của Khánh Xuân. Cuối cùng thì hai người đã được
đứng gần bên nhau, rất gần, gần đến độ có thể nhìn thấy từng nét trên
khuôn mặt của nhau mặc dù trời rất tối. Tiêu Đồng thấy Khánh Xuân có vẻ
bình tĩnh, không quá xúc động như anh tưởng tượng. Cô thì thầm:

- Tiêu Đồng, tôi vui mừng vì còn có thể gặp lại cậu.

Lúc này Tiêu Đồng muốn nói rất nhiều nhưng anh cố gắng kiềm giữ, chỉ
nói một câu:

- Bọn họ ở phía đông thôn, trong xưởng chế biến hóa chất Tân Điền.

- Có Âu Dương Thiên không?

- Có, ngoài ra còn có lão Hoàng trợ lý và gã lái xe Kiến Quân. Trong xưởng
còn có một người họ Thạch, là đồng bọn với Âu Dương Thiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.