MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 683

- Bố em và Kiến Quân đi làm việc gì, bao giờ thì quay lại?

Âu Dương Lan Lan lặng im giây lâu rồi mới nói:

- Em cũng như anh thôi, không biết gì cả.

- Có phải là đi gặp người bên Hồng Kông?

- Không phải, theo kế hoạch thì đêm nay họ mới đến.

- Thế thì chúng ta vội vã đến đây vào lúc nửa đêm làm gì khiến cho mọi
người mất ngủ cả đêm. Để đến sáng hãy đi thì cũng vẫn kịp kia mà.

Âu Dương Lan Lan ngồi dậy, kéo chiếc chăn lên che ngực, tựa lưng vào
đầu giường, nói:

- Anh có vẻ lưu luyến cái chỗ vừa bẩn thỉu vừa rách nát ấy lắm, riêng em
thì không muốn ở thêm chỗ ấy một giờ, một phút nào nữa. - Ngừng lại một
lát, cô nói tiếp - Anh biết không, bố em và mọi người đang nghi ngờ lão
Thạch.

- Nghi ngờ điều gì?

Tiêu Đồng ngước mắt nhìn Âu Dương Lan Lan, thái độ hơi ngạc nhiên
thậm chí là có chút hoảng sợ. Âu Dương Lan Lan nói tiếp:

- Đêm qua, Kiến Quân dùng điện thoại di động của lão Thạch gọi đi Hồng
Kông và đã phát hiện ra trong bộ nhớ của chiếc điện thoại có lưu một số
máy lạ thuộc mã số Bắc Kinh. Kiến Quân nghi ngờ, bèn gọi thử và đúng là
có người nhận máy, hỏi Kiến Quân là anh tìm ai. Kiến Quân hỏi người bên
đầu dây là ai thì bên kia cũng hỏi, thế anh là ai, Kiến Quân hỏi đó có phải là
Cục Phòng cháy chữa cháy không thì bên kia lại nói, không phải là Cục
Phòng cháy chữa cháy mà là Cục Công an!

Tiêu Đồng đứng sững sờ giây lâu rồi mói nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.