MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 710

sát Quảng Châu xuất trình thẻ cảnh sát, nhân viên soát vé vội vàng tránh
sang một bên để cho họ chạy vào trong ga. Khánh Xuân nói nhanh:

- Chúng ta chia ra để tìm, ai trông thấy họ, nếu bắt được thì bắt, nếu không
bắt được thì theo họ lên tàu. Chú ý không được làm ảnh hưởng đến quần
chúng. - Cô quay sang nói với Tiêu Đồng - Nếu cậu phát hiện ra họ thì cố
bám lấy Âu Dương Lan Lan, yêu cầu họ dẫn mình theo, sau đó thì tìm cách
gọi điện cho tôi.

Tiêu Đồng gật đầu.

Mọi người chia làm hai hướng leo lên toa đầu và toa cuối con tàu. Chung
quanh họ, hành khách đi tàu tay bao tay nải vội vàng tìm số toa. Vì mới bắt
đầu kiểm vé nên người lên tàu chưa nhiều lắm.

Đây là đoàn tàu đến Liễu Châu. Không trông thấy Âu Dương Thiên và Âu
Dương Lan Lan nhưng Khánh Xuân lại gặp các đồng chí công an thành phố
Quảng Châu và cả công an tỉnh Quảng Đông vừa được điều động đến nơi,
dễ có đến mười mấy người, tất cả đều mặc thường phục. Đồng chí công an
tỉnh nói, Tất cả các cửa ra vào ga đều đã được phong tỏa, chỉ cần Âu
Dương Thiên xuất hiện là chui vào lưới thôi. Họ đều đã nhận diện Âu
Dương Thiên qua tấm ảnh trên lệnh truy nã, vấn đề quan trọng nhất lúc này
là tránh làm bị thương quần chúng mà thôi.

Nhân viên cảnh sát nhà ga cũng đã có mặt. Anh nói, đường sắt phía tây có
một đoàn tàu tốc hành đến Trạm Giang, bên phải đoàn tàu ấy còn có đoàn
tàu tốc hành đến Phúc Châu, tất cả đều đang kiểm vé, sắp khởi hành rồi.

Mọi người đều tản về bốn phía. Khánh Xuân nhảy xuống tàu, băng ngang
qua đường ray đi thẳng về đoàn tàu nằm ở hướng tây. Vẫn còn sớm lắm,
hầu như trên các toa tàu đều không có người.

Khánh Xuân đâu có ngờ rằng, khi Tiêu Đồng cùng mọi người xuất hiện
trong sân ga thì Âu Dương Thiên đã phát hiện ra họ. Âu Dương Thiên, Âu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.