MÀN ĐÊM - Trang 192

nên uống khi ở gần thân chủ.”

“Lissa chưa phải là thân chủ của cậu mà! Cậu có đang làm nhiệm

vụ đâu. Còn lâu lắm nữa cơ. Mà cậu trở nên có trách nhiệm như thế từ
khi nào vậy?”

Tôi thực sự không nghĩ rằng tôi có trách nhiệm đến thế. Nhưng

tôi đang nghĩ tới điều Dimitri từng nói về việc cân bằng giữa vui chơi
và bổn phận. Không đúng chút nào nếu để cho bản thân mình thả cửa
khi gần đây Lissa luôn ở trong tình trạng dễ tổn thương. Cựa người để
thoát khỏi chỗ ngồi chật hẹp giữa Lissa và Mason, tôi đi ra ngồi bên
cạnh Natalie.

“Chào Nat, tối nay cậu im lặng thế.”
Natalie đang cầm cái cốc cũng đầy như cốc của tôi. “Cậu khác

gì.”

Tôi cười nhẹ. “Chắc vậy.”
Natalie nghiêng đầu, quan sát Mason và các thành viên hoàng gia

như thể họ là một kiểu thí nghiệm khoa học. Họ đã nốc thêm rất nhiều
whiskey kể từ lúc tôi đến, và sự ngớ ngẩn cũng đã tăng lên đáng kể.
“Lạ thật chứ hả? Cậu đã từng là trung tâm của sự chú ý. Còn bây giờ
lại là Lissa.”

Tôi chớp mắt ngạc nhiên. Tôi chưa từng nghĩ theo khía cạnh ấy.

“Chắc vậy.”

“Này, Rose,” Xander nói, suýt làm đổ đồ uống khi tới chỗ tôi.

“Việc đó thế nào?”

“Cái gì thế nào?”
“Để cho người khác ăn từ cậu?”
Những người khác im lặng hết, ai nấy đều lộ vẻ đề phòng.
“Rose không hề làm thế,” Lissa nói giọng cảnh cáo. “Tôi đã bảo

cậu rồi.”

“Phải, phải. Mình biết không có gì xảy ra với Jesse và Ralf.

Nhưng hai cậu thì có làm thế, đúng không? Khi bỏ trốn ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.