MÀN ĐÊM - Trang 191

Tôi hy vọng Mason đã làm thế vì thích chứ không phải vì phép

ép buộc nào cả. Lissa vòng một cánh tay quanh eo tôi và kéo tôi ngồi
xuống với mọi người. “Tham gia hội hè đi nào.”

“Chúng ta đang ăn mừng cái gì đây?”
“Tớ không biết. Ăn mừng vụ trốn thoát tối nay của cậu?”
Một vài người khác giơ những chiếc cốc nhựa lên, chúc mừng và

cụng ly với tôi. Xander Badica rót thêm hai cốc, đưa cho Mason và
tôi. Tôi mỉm cười cầm lấy cốc của mình, nhưng vẫn cảm thấy thiếu
thoải mái vì những sự kiện rẽ ngoặt của buổi tối nay. Không lâu về
trước, hẳn tôi sẽ rất hoan nghênh một buổi tiệc kiểu này và sẽ đắm
đuối trong các món đồ uống chỉ sau ba mươi giây. Nhưng lần này thì
có quá nhiều thứ khiến tôi không yên. Chẳng hạn cái thực tế là các
thành viên hoàng gia đang đối xử với Lissa như một nữ thần. Chẳng
hạn không ai trong số họ nhớ rằng tôi đã bị kết tội là một ả điếm máu.
Chẳng hạn Lissa hoàn toàn không vui, dù cô cứ cười và cười.

“Các cậu lấy whiskey ở đâu vậy?” Tôi hỏi.
“Thầy Nagy,” Aaron đáp. Cậu ta ngồi rất gần Lissa.
Ai cũng biết thầy Nagy cứ hết giờ học là uống suốt, và thầy luôn

có chỗ cất giấu trong trường. Thầy liên tục dùng những chỗ giấu mới -
và học sinh thì cứ liên tục tìm ra.

Lissa tựa vào vai Aaron. “Aaron giúp tớ đột nhập vào phòng thầy

và lấy. Thầy đã giấu chúng ở dưới đáy tủ đựng sơn màu.

Những người khác đều cười ầm lên, còn Aaron nhìn Lissa với vẻ

tuyệt đối tôn thờ. Thật buồn cười, tôi nhận ra rằng Lissa chẳng cần
phải dùng phép ép buộc đối với Aaron. Cậu ta vẫn mê cô đến phát
điên. Luôn như thế.

“Sao cậu không uống?” Một lát sau đó, Mason thì thầm vào tai để

hỏi tôi.

Tôi liếc xuống cốc của mình, có phần ngạc nhiên khi thấy nó vẫn

đầy ắp. “Mình không biết. Chắc là mình nghĩ rằng các giám hộ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.