MANG EM TRỞ LẠI - Trang 115

dựa người vào gối với nụ cười hài lòng trên mặt. Đôi khi người tốt thật sự
giành được chiến thắng. Rồi cánh cửa mở ra và nụ cười của anh càng rạng
rỡ thêm.

“Tory, em yêu, anh không nghĩ em vào được đây đấy. Em có mang

theo không?” anh hỏi.

Cô liếc về phía sau trước khi đóng cánh cửa, rồi lôi một túi giấy trắng

ra khỏi túi đeo vai.

“Em trông thấy một bác sĩ ở cuối hành lang. Chắc họ sắp đi kiểm tra

một vòng rồi đấy.”

Anh vươn tay về phía chiếc túi, nhưng không lấy nó mà lại tóm cổ tay

cô, kéo cô lại gần rồi chầm chậm hít vào khi môi họ gặp nhau. Mối liên kết
ấy truyền một làn sóng ham muốn đi khắp cơ thể anh. Những ngón tay anh
ấn vào sau đầu cô, đẩy cô lại gần hơn, gần hơn nữa. Anh nghe thấy cô hổn
hển rồi thở dài. Khi cô thì thầm tên anh giữa những hơi thở, cả người Brett
nhức nhối vì ham muốn được vào trong cô.

“Anh nhớ em,” anh khẽ nói và cảm nhận được cô rùng mình.

“Ôi Brett, em cũng nhớ anh.”

Chuyện trở nên quá nghiêm trọng và vượt ngoài vùng kiểm soát. Brett

hít một hơi dài rồi dùng ý chí lùi bước. Không cần phải bắt đầu một việc
mà anh không kết thúc nổi.

“Thế còn chỗ bánh doughnut thì sao?” anh hỏi và lục trong cái túi, cắn

một miếng to đùng trên cái bánh nhân quả mâm xôi.

Tory mỉm cười nhưng câu hỏi tiếp theo làm nụ cười trên mặt cô biến

mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.