MANG EM TRỞ LẠI - Trang 258

Tory ngồi thừ một lúc, hơi ngạc nhiên vì sự thấu hiểu của Brett, cũng

như chuyện chính cô đã nghĩ đến điều đó. Cô đã bị bao quanh bởi cái xấu
nhiều đến nỗi quên cảm tạ những điều tốt đẹp. Cô mỉm cười.

“Có, Brett ạ, em mừng lắm.”

Anh cười khùng khục thành tiếng khi nhớ lại điều gì đó từ hồi học lớp

một.

“Người bạn thân đầu tiên của anh là một thằng bé tên Charlie. Mẹ nó

cho nó nuôi rắn như nuôi thú cưng, và nó có thể ợ to hơn bất kỳ đứa nào
khác ở lớp một. Đối với một đứa trẻ mới lên sáu thì Charlie đã lớn vượt
tuổi.”

Tory cười phá lên, đúng như Brett đã dự đoán, và giây phút ấy trôi

qua. Họ tiếp tục đi theo vệt xe bụi bặm của Rentshaw mà không bình luận
thêm câu nào và bị bất ngờ khi anh ta phanh kít lại rồi rẽ ra khỏi đường
chính, Brett thấy chính mình căng thẳng. Nếu Rentshaw dừng xe thì chắc
hẳn họ đã đến nơi.

Tory cúi người tới trước khi Brett đi theo Rentshaw, ánh mắt cô dính

vào một ngôi nhà nhỏ, xập xệ ở cuối con đường mà họ đang đi. Một cánh
cửa sắt rộng đã chắn lối, và người ta có thể trông thấy bầy gia súc đang
gặm cỏ ở nơi từng là khoảng sân nhà. Nhưng chính ngôi nhà mới là thứ giữ
chặt ánh mắt cô. Điều gì đó đang van xin ở ngưỡng cửa tâm trí cô, nài nỉ
được vào trong. Cô càng ngồi đây lâu thì nó càng gõ cửa mạnh hơn.

Một chiếc xe buýt. Tory đã đi về nhà trên một chiếc xe buýt của

trường học! Cô gần như có thể cảm nhận một lần nữa hơi nóng trên da
mình khi bước xuống xe để về nhà. Một vệt màu sượt qua những ý nghĩ của
cô, rồi vụt biến mất như con bướm cô đã từng một lần đuổi theo từ lâu lắm
rồi, và trong đầu mình, cô đang vô tư nhảy chân sáo về nhà, không hề biết
sự hủy diệt đang đợi mình ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.