MANG EM TRỞ LẠI - Trang 259

Tory nín thở, chờ nỗi hoảng loạn đến tiếp sau nhưng cảm xúc duy nhất

của cô lúc này là nỗi buồn choáng ngợp đối với những điều mình đã đánh
mất.

“Ôi, Brett.”

Brett vươn tay về phía cô, chạm vào mặt, vào tay, rồi vào tóc cô, ước

gì tình yêu của mình đủ sức để xua đi mọi thứ xấu xa, nhưng anh vẫn biết
điều đó là không thể, cho dù anh có yêu cô đến thế nào đi nữa. Đôi mắt
Tory mở lớn và nhìn đăm đăm vào cảnh vật trước mặt họ, cô chớp mắt lia
lịa để ngăn dòng lệ chực trào ra.

“Anh ở đây, Tory. Chỉ cần em nghĩ như thế.”

Cô nắm tay chặt tay anh, ra lệnh cho trái tim mình đập chậm lại để về

với nhịp thường lệ. Nhưng việc đó là không thể. Đâu đó trong cảnh làng
quê yên bình trước mặt họ, thi thể mẹ cô vẫn nằm trong một nấm mộ không
người thăm viếng. Riêng chuyện đó thì cô chắc chắn. Và điều ám ảnh tâm
trí Tory nhiều nhất là quãng thời gian ba ngày cô ở lại ngôi nhà đó, không
hề biết người mẹ mà mình chờ đợi đang dần dần thối rữa.

Khi họ ngồi nhìn chằm chằm vào nhà và chờ Rentshaw hành động

trước, một chiếc xe bán tải thình lình đổi hướng ra khỏi con đường đằng
sau họ, đỗ lại gần ghế hành khách của chiếc RV. Tory nhìn vào gương chiếu
hậu khi người lái xe bước ra. Anh ta cao, tóc đỏ, bụng hơi phệ. Điều gì đó
khiến cô với tay lấy nắm đấm cửa, và không nói một lời nào với Brett, cô
bước ra gặp anh ta.

Khi cô gái ấy bước ra khỏi chiếc RV, Art Beckham đột ngột dừng

chân. Bụng anh ta thắt lại, cổ họng khô khốc. Khi cô ấy mỉm cười với anh,
anh muộn màng giật mũ ra khỏi đầu. Đã nhiều năm rồi anh không trông
thấy cô, và nếu ảnh của cô không được chiếu trên truyền hình suốt hai ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.