MANG EM TRỞ LẠI - Trang 261

cùng anh nhìn thẳng vào mắt cô.

“Tory, có một chuyện đã đè nặng lương tâm tôi bao lâu nay, và tôi tạ

ơn trời vì cuối cùng đã có cơ hội xin lỗi cô.”

“Chuyện gì vậy?” Tory hỏi.

“Ngày mà cô xuống xe buýt ấy…”

Tory nhún vai. “Xin lỗi anh, Art, nhưng tôi không nhớ lắm về những

ngày còn nhỏ. Anh đang nói đến ngày nào vậy?”

Anh bắt đầu cạy những hạt bùn đã khô trên vành mũ, cần tập trung

vào cái gì đó để nói nốt điều cần nói.

“Cô biết đấy… ngày cuối cô đi xe buýt.”

Tory chợt hiểu ra. “Ý anh là ngày tôi về nhà và phát hiện ra mọi người

đều đã đi mất?”

Art nhìn vào cô, đánh giá giọng nói của cô so với biểu hiện trên mặt.

Khi đã hài lòng vì cô đang khá bình tĩnh anh nói tiếp:

“Ừ. Cô biết đấy, tôi lớn hơn cô vài tuổi, nhưng lúc đó tôi là một đứa

trẻ. Tôi không có ác ý, nhưng suốt nhiều năm nay tôi cứ ăn năn vì hôm ấy
đã trêu chọc cô. Sau này, khi tôi nghe bố mẹ nói về chuyện đã xảy ra với
cô, và người ta đã đưa cô ra thành phố như thế nào, tôi cảm thấy tội lỗi,
giống như tôi là một phần của việc đó.”

Tory đặt tay lên cánh tay anh. “Art, thế thì ngốc quá. Hơn nữa, như

anh vừa nói đấy, chúng ta chỉ là trẻ con thôi mà.”

“Dù vậy tôi vẫn xin lỗi vì đã làm thế. Và tôi rất tiếc vì những chuyện

đã xảy ra với cô.” Art hít một hơi rồi cười toe. “Chắc cô không biết là hồi
ấy tôi đã thích cô. Đó là lý do vì sao lúc nào tôi cũng trêu cô.” Rồi anh lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.