MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 123

– Ông không cần biết có hợp lý hay không. Ông muốn như thế và ông

quyết định sự việc sẽ như thế. Quyết định của ông không thể bị vi phạm hay
sửa đổi. Đề nghị sửa cũng không được. Không một người nào khác ngoài
con ra được chạm tay vào hồ sơ của ông. Không một tên Do Thái nào ở nhà
Kravitz & Bane được phép quấy rầy ông hay nhân danh ông tuyên bố nọ kia.
Bọn đàn bà và bọn mọi đen cũng vậy…

– Ông ơi, ông gọi người ta là dân da màu hay người Mỹ gốc Phi có được

không?

– Úp… xin lỗi… Từ nay ông sẽ cố ăn nói theo ý con. Cũng được thôi.

Chỉ có điều là tốn thêm nước miếng. Bọn đen sẽ là người Mỹ gốc Phi, rồi
bọn Mỹ gốc Do Thái. Ông và con sẽ là người Mỹ gốc Ireland.

Adam đưa câu chuyện trở về vấn đề hợp đồng:
– Con đồng ý với những điều khoản trong hợp đồng này.
– Con bắt buộc phải đồng ý nếu con muốn làm đại diện cho ông. Ông chỉ

còn bốn tuần nữa để sống. Ông không tin ai cả ngoài con ra.

Adam đọc lại điều khoản về việc chọn người làm chứng cuộc hành quyết.

Theo luật, người tử tù có quyền chọn hai người đến chứng kiến cuộc thụ
hình của mình.

– Con không hiểu tại sao ông lại thắc mắc về việc chọn người làm

chứng?

– Đơn giản thôi. Tại con chưa chứng kiến vụ hành quyết nào nên con

chưa biết đấy thôi. Sẽ có mười lăm người được mời, hay được phép đến dự
kiến. Ông là diễn viên chính nên ông được quyền có hai người làm chứng.
Một số viên chức nhà tù bắt buộc phải có mặt. Trưởng giám thị có phận sự
tuyển chọn số người làm chứng còn lại. Vì có quá đông người muốn dự kiến
nên thường thì họ tổ chức rút thăm. Bọn phóng viên truyền thông là bọn
diều hâu thích xem người khác chết nhất.

– Vậy thì ông đòi quyền tuyển lựa người làm chứng làm gì?
– Bởi vì theo luật tổ chức thực hiện cuộc hành quyết, luật sư của kẻ thụ

án mặc nhiên là người làm chứng. Kẻ thụ án là ông, còn con là luật sư của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.