MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 266

– Ông nói cái chết của mấy người ấy có liên can đến tôi?
– Hiện giờ già Sam là người duy nhất còn sống biết về hắn ta, nhưng già

Sam sắp bị… không còn sống được bao lâu nữa. Nếu già Sam không nói gì
cả, thủ phạm sẽ sống bình an, yên tâm. Nhưng cùng đường nếu già Sam chịu
khai ra thủ phạm, người bị nguy hiểm sẽ là anh, em gái anh hoặc bà cô anh.
Theo tôi, người bị nguy hiểm nhất là anh.

– Tôi ư?
– Phải, anh. – Lettner gật đầu – Anh sẽ là người thứ nhất được già Sam

cho biết về hắn, anh sẽ la lối om sòm tố cáo hắn, sẽ yêu cầu mở cuộc điều
tra về hắn, anh muốn bắt hắn ra toà, bắt hắn đền tội, bắt hắn phải chết thay vì
ông nội anh. Hắn sẽ giết anh trước.

Adam nhìn quanh công viên:
– Có thể nào hắn đang lảng vảng đâu đây không?
– Có thể. Mà cũng có thể giờ này hắn đang lái taxi ở Montreal,

Toronto… Adam, vì thấy có thể có nguy hiểm đến tính mạng anh nên tôi tới
cho anh hay để anh đề phòng.

– Thưa ông, tôi không sợ. Như ông vừa nói đó, nếu ông nội tôi chịu khai,

tôi sẽ làm ầm lên ngay dù tôi biết bây giờ có làm gì đi nữa cũng muộn mất
rồi. Lẽ ra ông nội tôi phải khai ra tên thủ phạm ấy từ lâu. Còn chuyện nguy
hiểm đến tính mạng… Không hẳn là tôi không sợ, nhưng tôi chấp nhận. Tên
sát nhân đó lợi hại thật nhưng không phải nó muốn giết ai là người đó bắt
buộc phải chết. Tôi mong nó xuất hiện để hại tôi.

Lettner thở dài ra tiếng:
– Tôi muốn anh biết và đề phòng. Bây giờ anh biết rồi, tôi đã làm xong

bổn phận của tôi.

Adam xúc động. Chàng xiết chặt bàn tay cứng cáp của ông chủ nhà câu

cá:

– Cảm ơn ông.
Lettner mỉm cười:
– Chúng ta đi uống bia. Đến cữ của tôi rồi. Anh có bận gì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.