MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 137

-

Anh trưng ra cái mặt quái quỷ gì đấy, cứ như vừa trông thấy ma ấy.

-

Cô không ngờ được mình đoán trúng phóc thế nào đâu, Arnold Knopf!

-

Anh quen gã à?

-

Tôi không thể nói cho cô biết tại sao, nhưng khả năng lớn là vì đêm nào

ông ta cũng xuất hiện trong những cơn ác mộng của tôi.

-

Vậy thì, đó là một gã bợm rượu mà anh tỉ thí hằng đêm!

-

Không, mà cô cũng thôi chuyện đó đi, Dolorès!

-

Chưa, chừng nào anh còn chưa quay lại hội họp với Hội đệ từ Lưu Linh

vô danh.

-

Không đến mức vô danh đâu, vì chúng ta gặp nhau ở đó mà.

-

Nhưng không ai trong tòa soạn biết chuyện, thế nên anh chẳng còn lý do

thoái thác nào đâu. Động não đi xem nào, nhất định anh đã gặp gã ở đâu đó.

-

Cô đã làm rất tốt. Làm sao cô tìm được cách moi thông tin từ lão chủ của

công ty trợ giúp y tế đó?

-

Tôi cũng hỏi anh về cách thức anh viết báo nhé? Tôi tự biến mình thành

cô ả nhân viên tội nghiệp của một công ty bảo hiểm lỡ đánh mất một tập hồ
sơ và cũng sắp sửa mất việc luôn nếu không lập lại được hồ sơ đó trước khi
ông giám đốc biết chuyện. Tôi khóc lóc trên điện thoại, nức nở kể với ông
ta rằng tôi sẽ lại mất thêm một đêm thức trắng. Người Pháp vốn rất nhạy
cảm, anh biết đấy… không, anh chẳng biết gì về chuyện đó đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.