Cầu thang tòa nhà chìm trong bóng tối cho đến tận tầng bốn. Lên đến
thềm nghỉ tầng mình ở, Andrew đặt va li xuống để tìm chìa khóa.
Cánh cửa nhà anh đột ngột bật mở với gương mặt một người đàn ông, gã
đẩy mạnh vào ngực anh. Andrew bật ngửa ra sau và va phải lan can. Thời
gian như ngừng trôi trong lúc cơ thể anh mất thằng bằng. Kẻ tấn công tóm
được cổ anh và quăng anh xuống sàn rồi vội vả chạy lại cầu thang. Andrew
nhảy xổ về phía gã và bấu được vào vai gã, nhưng kẻ tấn công xoay người
lại giáng cho anh một cú đấm trực diện. Anh nghĩ mắt mình đã bị đấm thụt
cả vào sọ, anh nén cơn đau và cố giữ chặt đối thủ. Một cú đấm móc vào
mạng sườn, khiến anh chùn bước. Anh oằn người xuống và chấp nhận từ bỏ
trận chiến.
Người đàn ông chạy thục mạng xuống các bậc thang, cánh cửa hướng ra
phố đóng sập lại trong tiếng cót két.
Andrew chờ lấy lại hơi. Anh đứng dậy, nhặt lại va li rồi vào nhà.
-
Chào mừng về nhà, anh lẩm bẩm qua lớp râu rậm.
Căn hộ không khác nào một mớ hổ lốn, các ngăn kéo bàn làm việc của
anh bị lục tung và các tập tài liệu tung tóe trên mặt sàn.
Andrew đi vào bếp, mở tủ lạnh, bọc mấy viên nước đá vào khan rồi áp
lên mí mắt. Rồi anh vào đánh giá mức độ thiệt hại qua tấm gương phòng
tắm.
*
Anh dọn dẹp lại mọi thức cho ngăn nắp được một tiếng đồng hồ thì có
tiếng chuông cửa. Andrew lấy áo khoác và tìm khẩu súng lục trong túi áo.