MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 188

các loại hoa văn, mặt khác còn lại dùng rèm kéo lên, rèm trong suốt, có thể
từ bên trong thấy ra bên ngoài, lại không thể từ bên ngoài xem vào bên
trong, cách phòng đó không xa có người kéo đàn Violin…….

Nghê Thiên Ngữ uống một ngụm trên bàn, Mục Phong tường tận giới

thiệu lai lịch với cô, một ly nhỏ như vậy, lại tốn tới mấy trăm đồng. Anh
giới thiệu xong xuôi, thấy Nghê Thiên Ngữ không giống mấy người bạn gái
nghe anh giới thiệu xong liền thấy choáng, không khỏi lộ ra vẻ mặt tán
thưởng.

Cái cốc ở trên bàn chỉ có một bông hoa hồng, trên đóa hoa còn có mấy

hạt sương, chỉ cần nhìn là có thể tưởng tượng ra hương thơm mê người.

Nơi này không có món đặc biệt, khách tới là để thử vận may của mình,

mỗi ngày món ăn khác nhau, thấy được món gì thì có thể ăn món đó, rất
nhiều người từng bày tỏ sự bất mãn, nhưng người chủ nhà hàng vẫn không
sửa đổi điều đó, hiện tại mọi người cũng coi đó là thói quen.

“Không ngờ Mục thiếu sẽ nguyện ý tới đây.” Nghê Thiên Ngữ nhìn người

phục vụ bưng lên món ăn, nhẹ nhàng nói một câu như vậy.

Mục Phong ngoắc tay, ý bảo người kéo đàn violin tới gần đây chút, nghe

được lời của cô rất tò mò, “Tại sao?”

“Tôi vẫn cho là người bá đạo lại không thích đồ bá đạo hơn mình.”

Mục Phong gắp đũa, sau khi ăn thì để đũa xuống, tay chạm vào mặt

mình, ngón trỏ trên mũi anh, “Em cảm thấy tôi rất bá đạo?”

Mặc dù tác phong làm việc của anh để lại không ít chuyện xấu, động tác

ăn rất là ưu nhã, cũng đúng với gia thế công tử nhà giàu rất khá của anh.

“Tôi nói sai sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.