MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 195

Nghê Thiên Ngữ cắn miệng nói, “Dịch Hiên, cứ mặc kệ tớ đi, Tớ đồng ý

với cậu, tớ sẽ cố gắng để cho mình hạnh phúc, thật sự. Rất nhiều chuyện tớ
chưa thể nói ra được, nếu như có cơ hội, tớ nhất định sẽ nói toàn bộ cho cậu
biết, được không?”

Âm thanh cô mang theo van xin, Giang Dịch Hiên trong bụng đau xót,

“Cậu vĩnh viễn là như thế này, cậu không sợ tớ lo lắng sao? Hiện tại tớ cũng
không biết, năm đó làm sao cậu có một khoản tiền lớn, cái gì cậu cũng
không chịu nói……”

Vẻ mặt Nghê Thiên Ngữ bi thương, trong lòng Giang Dịch Hiên lại mềm

đi, “Tớ sai rồi, có phải cậu không muốn nói không, tớ sẽ không hỏi cậu nữa,
tớ chỉ muốn cậu thoải mái hơn một chút…..”

Nghê Thiên Ngữ chỉ cầm tay cô, nắm thật chặt.

Buổi tối họ ngủ chung, không ai nhắc tới chuyện lúc trước, đều chờ mong

tương lai.

Sau khi nói chuyện xong, Giang Dịch Hiên thở dài.

Cô hồi xưa cũng không phải là người tốt, về sau truyền thông lại có tin, là

một em gái nhỏ, cố tình tiến vào làng giải trí sau lại đi con đường trong
sạch, chính cô cũng cảm thấy châm chọc. Trên đời này, có mỗi Nghê Thiên
Ngữ nói mình là cô gái tốt đi.

Cô rất phản nghịch, cũng do gia đình mình. Mẹ là một người điếc, bố là

một người câm, mặc dù cô và anh trai không di truyền bệnh của bố mẹ, đều
là người bình thường, nhưng cô vẫn thấy bất mãn về gia đình mình. Thậm
chí cô rất cô chấp cho là bố mẹ mình có tội lỗi, nếu không cô sẽ không bị
nhiều đứa trẻ mắng là con gái người tàn tật như vậy, nhất định cũng sẽ có
bệnh, sẽ không ai cùng cô chơi, cô chỉ có lặng lẽ núp trong góc nhìn những
bạn nhỏ kia cùng nhau chơi đùa, cô muốn chơi cùng với bọn họ, nhưng họ
không thích cô, cảm thấy cô có bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.