MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 196

Giang Dịch Hiên không nói cho Nghê Thiên Ngữ biết, cô mới chính là

chỗ ấm áp của mình.

Sau, cô càng ngày càng hư hỏng hơn, cũng gặp phải Nghê Thiên Ngữ hư

hỏng giống nhau, vì vậy biến thành bạn tốt, uống rượu với nhau, cùng nhau
chơi đùa, thậm chí cùng nhau đánh nhau.

Rốt cuộc có một ngày, cuộc sống như thế kết thúc.

Mùa đông năm đó, tuyết rơi rất lớn, mà cô không biết, có tin dữ lớn đang

chờ cô.

Cô rất ghét bỏ bố mẹ mình, rất ít khi về nhà, cũng không nghĩ tới mình

nên có trách nhiệm với họ. Cô chỉ nghĩ tới, dù thế nào thì bọn họ cũng có
một đứa con trai hoàn mỹ, từ nhỏ đến lớn đều là học sinh ưu tú, bây giờ đi
du học trở về, bọn họ chắc không nguyện ý thừa nhận có đứa con gái hư
hỏng thế này.

Nhưng tin anh trai bị tai nạn xe thì khiến cô rối loạn.

Cô chạy tới bệnh viện, chỉ thấy anh trai nằm trên giường bệnh, không còn

sức sống. Qua nhiều năm như vậy, cô đối với cái nhà này chưa bỏ ra cái gì,
nhưng cô vẫn muốn, tất cả nghĩa vụ để cho anh trai thực hiện, dù thế nào thì
anh ưu tú như thế, dù thế nào thì anh vẫn khiến bố mẹ tự hào. Nhìn anh trai
nằm trên giường bệnh thì cô muốn khóc, rồi lại khóc không lên tiếng.

Bác sĩ để người thân lựa chọn, tiếp tục trị liệu, hay là từ bỏ trị liệu, nếu

như buông tha, liền bỏ ống thở thì bệnh nhân sẽ chết đi.

Bố mẹ cô lựa chọn việc từ bỏ, bỏi vì không hi vọng để tiền chữa bệnh cao

ngất ngưởng trên vai cô, không muốn tạo gánh nặng cho cô, vì vậy lựa chọn
từ bỏ trị liệu cho người con trai của mình. Cô vô cùng ghét bỏ bố mẹ mình,
vào lúc này, suy nghĩ của cô vẫn vậy. Đó là người con trai khiến bọn họ tự
hào, xuất sắc từ nhỏ đến lớn, từ trường tiểu học đến trường đại học đều học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.