MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 217

Mạnh Diên Châu duy trì nụ cười, “Chẳng lẽ tôi không cho cô?”

“Anh phải biết phụ nữ bao giờ cũng không thấy đủ.” Cô bình tĩnh, “Đã

gặp nhau thì cũng có lúc chia tay đi, phải chăng Mạnh tổng không bỏ tôi
được sao?”

Mạnh Diên Châu trầm mặc không nói.

Nghê Thiên Ngữ cắn môi, “Thật ra thì, tôi cũng hiểu rồi, dù sao ngày

hôm qua bị anh thấy, biết anh sẽ chủ động nói lời tạm biệt với tôi, hôm nay
tôi lại nói trước. Người như anh, hẳn không có người phụ nữ nào chủ động
nói chia tay đi, tôi làm như vậy, cũng là muốn khắc sâu dấu ấn trong lòng
anh, hi vọng anh nhớ tôi. Nhưng xem ra Mạnh thiếu không thích cách làm
này của tôi…….”

Cô thấy anh không nói lời nào, đi tới trước mặt anh, lấy tay vuốt mặt anh,

cảm giác như xưa, cô cười như cũ, “Có muốn một lần cuối cùng không? Để
làm kỷ niệm……”

Tay của cô cởi khuy cài sơ mi của anh, Mạnh Diên Châu bắt được tay cô,

nhỏ giọng nói, “Tự mình đi tới phòng tài vụ lấy ba tháng tiền lương, về sau
không cần đến nữa.”

Tay của cô cứng ngắc trên không trung, nhưng anh đã khôi phục bình

tĩnh, thật giống như vừa rồi anh tức giận là cô nhìn sai rồi, anh liền biến sự
tức giận thành khinh thường ở trên người cô.

Cô thở dài một cái, “Cám ơn Mạnh tổng rồi.”

Cô đi ra khỏi phòng làm việc của anh, còn không quên đóng cửa lại.

Mạnh Diên Châu nghe được tiếng cửa, bút trong tay dừng một chút, cuối
cùng không cho phép mình ngẩng đầu lên. Anh nghĩ như vậy cũng tốt, dù
thế nào đi nữa bọn họ không phải là người si tình, cứ kết thúc như thế được
rồi, anh không cần hao tổn thời gian lên người cô, tất cả trở lại quỹ đạo ban

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.