MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 228

tao nhã, hiện tại anh là lưu manh số một…. mấu chốt, anh không để ý bộ
dạng mặt người dã thú trước mặt cô.

“Người nào có nhã hứng như vậy!”

Âm thanh vang lên sau lưng, Mạnh Diên Châu tự nhiên dừng lại động

tác, anh nghe thấy tiếng bước chân liền dùng thân mình che kín Nghê Thiên
Ngữ, huôm chi đây là mảnh đất bí ẩn, người khác không nên nhìn rõ mới
đúng.

Nghê Thiên Ngữ cũng ở trong ngực anh giãy giụa ra ngoài.

Mục Phong liếc mắt nhìn Nghê Thiên Ngữ, tròng mắt tối đen, “Mạnh nhị

thiếu thế này là không đúng rồi, cho dù muốn thỏa mãn dục vọng thì 2
người phải yêu nhau mới được, thế thì bá vương ngạnh thượng cung được
tính là gì?”

Nghê Thiên Ngữ nhìn Mạnh Diên Châu một chút, lại nhìn Mục Phong

một chút, cũng không đáp lời.

“Mục thiếu can thiệp vào chuyện trông nom quá rộng.” Mạnh Diên Châu

cũng không cho một chút thể diện, âm trầm nhìn Mục Phong.

Tròng mắt Mục Phong tối lại, khóe miệng khẽ nhúc nhích, thật đã làm

bậc thang cho, nhưng người ta không cảm kích, “Mạnh nhị thiếu đụng đến
người phụ nữ của tôi, còn nói không có quan hệ với tôi, là kể chuyện cười
sao?”

“Người phụ nữ của anh? Thật sao?”. Mạnh Diên Châu cười, sau đó nhìn

Nghê Thiên Ngữ, “Vậy anh đã chạm qua cô ấy sao?”. Ngón tay của anh từ
trên xuống dưới, “Mỗi chỗ trên người cô ấy tôi đã chạm qua, có cần tôi
giảng giải qua mùi vị mất hồn này không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.