MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 260

Mạnh Vĩ Đình phá lên cười, “Vậy cô cứ để cho thằng Mục gia đó như ý

là được.”

Nghê Thiên Ngữ không hiểu Mạnh Vĩ Đình có ý gì, nhưng đối phương

đã cúp điện thoại, điều này làm cho cô càng khó hiểu hơn, rốt cuộc Mạnh
Vĩ Đình có ý gì, chẳng những không làm gì để Mục Phong buông tay,
ngược lại để cô theo ý Mục Phong.

Cô nhìn điện thoại của mình, còn ghi chép lại cuộc trò chuyện cùng tin

nhắn vừa rồi xóa đi, sau đó mới đi tới phía Mạnh Diên Châu, “Sao lại có nét
mặt này? Một người bạn của em đã xảy ra chuyện, gọi điện thoại đi an ủi
mấy câu mà thôi, không phải đợi vài phút thế mà đã tức giận chứ?”

Mạnh Diên Châu đưa tay kéo cô vào trong ngực mình, “Nghê Thiên Ngữ,

em nhớ kỹ, em không thể gạt anh.” Mọi người bên cạnh anh, hình như toàn
mang theo mục đích mới ở bên cạnh anh, anh không phải không hoài nghi
cô, anh chỉ không muốn nghi ngờ cô, nếu như tất cả bên cạnh đều cần nghi
ngờ, thì sẽ khiến anh cảm thấy lạnh lẽo.

Cô kiềm chế bởi vì những lời này gây ra rung động, “Em sao có thể gạt

anh, lừa anh đối với em có lợi sao?”. Cô cười với anh, “Anh ngược lại đấy,
không cần cả ngày lẫn đêm nghi ngờ người khác nơi này nơi đó.”

Mạnh Diên Châu thở dài, “Em không hiểu đâu.”

Ở đáy lòng Nghê Thiên Ngữ âm thầm thở dài: Em quá rõ rồi……

Mạnh Diên Châu đưa cô trở về, sau khi cô xuống xe, phát hiện anh không

xuống cùng, liền ghé vào cửa sổ xe, “Mới một ngày đã bỏ em sang một bên
rồi hả? Anh thật đúng là lòng dạ độc ác!”

Mạnh Diên Châu biết rõ cô không phải không nỡ mình, nhưng vẫn vui

khi thấy bộ dạng của cô, “Có chuyện cần xử lý, hôm nay đã trì hoãn nhiều
việc rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.