MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 267

Nghê Thiên Ngữ lắc đầu một cái.

Anh nhất thời không biết cô giả vờ hay cô thật sự không sợ hãi, “Anh đi

xuống trước, sau đó em xuống, anh đỡ em.”

Cô gật đầu, sau đó nhìn anh bản lĩnh nhanh nhẹn đi tới cửa sổ, đôi tay ôm

ống nước liền nhanh chóng trượt xuống. Nghê Thiên Ngữ thấy anh đã tới
mắt đất, anh làm dấu tay để cho cô xuống. Lúc này cô mới leo lên cửa sổ,
làm theo bộ dạng của anh lúc này mà đi xuống, trước anh làm thì dễ dàng,
nhưng cô làm lại không được như vậy, tay mới chạm vào ống nước, vì ma
sát mà đau đớn khó nhịn, cô thấy cự ly không cao lắm liền nhảy xuống, mà
Mạnh Diên Châu vững vàng ôm chặt cô.

Mạnh Diên Châu cũng không nói nhiều, lôi kéo cô chạy, cho đến khi bọn

họ không chạy được nữa, mới quay đầu nhìn lại, phát hiện nhà xưởng bỏ
hoang lúc nãy, bây giờ đã cháy lên hừng hực.

Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, niềm vui sống sót sau tai nạn.

Bởi vì chạy trốn qua lâu, giờ phút này cũng không khỏi lấy hơi lại thở

mạnh, Nghê Thiên Ngữ nhìn anh, vươn tay lau mồ hôi cho anh, “Anh có thể
mặc kệ em, tại sao lại muốn mang theo em?”

“Đúng vậy!”. Anh trực tiếp nằm trên mặt đất, “Tại sao em không nhắc

nhở anh sớm một chút?”

Cô đè lên người anh, không quan tâm lấy tay đánh anh, sức lực không

lớn, nhưng tay vẫn không ngừng. Cuối cùng, cô mệt rồi, tựa vào ngực anh,
“Anh gặp em chính là một sai lầm to lớn.”

“Anh còn chưa bắt đầu ghét bỏ, tự mình sa ngã rồi hả?”

Cô cười ha ha, “Em phát hiện lúc anh cười thật đáng yêu a, bình thường

làm gì mà nghiêm mặt vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.