MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 318

Nghê Tử Nhứ cực kì tức giận, lấy đồ gì đó bên cạnh ném vào Nghê Thiên

Ngữ. Nghê Thiên Ngữ cũng bướng bỉnh, căn bản không tránh, để cho Nghê
Tử Nhứ ném.

Ánh mắt của Nghê Thiên Ngữ có ý tố cáo, khiến Nghê Tử Nhứ nhớ lại

cặp mắt chỉ trích mình trong cơn ác mộng kia, bà bất chấp tất cả nhào tới
Nghê Thiên Ngữ, đánh cô.

Đêm đã khuya, tất cả đều dừng lại. Nghê Thiên Ngữ cuộn tròn, giờ phút

này giật giật tay, mỗi lần Nghê Tử Nhứ nổi giận, cô đều theo bản năng bảo
vệ mặt mình, không phải cảm giác mặt mình quan trọng cỡ nào, chỉ biết
mặt không bị thương, cô mới có dũng khí ra cửa.

Toàn thân đau nhói, không biết là có phải đau trong lòng không. Cô đứng

lên, liếc mắt nhìn cảnh vật trong phòng, tìm cây chổi dọn dẹp sạch sẽ.

Nghê Tử Nhứ đã rời đi rồi, mỗi lần Nghê Tử Nhứ hành hạ xong thì đều

quát đuổi Nghê Thiên Ngữ biến đi, bây giờ Nghê Tử Nhứ tức giận xong thì
lại thích rời đi, đem căn phòng trống không lại cho Nghê Thiên Ngữ. Trước
kia cô cảm thấy bị đuổi ra là chuyện bi thảm nhất, giống như không nhà để
về, lưu lạc bên ngoài, không có người thân, không có sự ấm áp. Bây giờ cô
mới hiểu được, cảm giác ở lại đây, còn thê thảm hơn, chỉ có thể ở trong căn
phòng lạnh lẽo, không có nhiệt độ, thậm chí còn có điểm giống như nhà tù.

Một đêm này Nghê Thiên Ngữ suy nghĩ tới nhiều thứ, không có đáp án,

đầu của cô rất loạn. Thì ra là cô không phải là tâm địa sắt đá, Nghê Tử Nhứ
mắng cô là tiện nhân, nói cô là một con hàng, đi quyến rũ đàn ông, đứa con
gái không biết liêm sĩ.

Cô nghĩ làm gì có người mẹ nào đi chửi con gái mình như vậy, sau đó cô

lại cười, mẹ cô không phải mắng cô như thế sao?

Ngày hôm sau, Nghê Thiên Ngữ quyết định đi tới chỗ của Mạnh Diên

Châu, cô không phải là muốn cậy mạnh, chỉ là cô không có điện thoại di

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.