MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 392

Vĩnh Như liếc mắt nhìn đứa bé kia, tay siết chặt, sau đó nhìn về phía Hạ
Chi Tình, chính là người phụ nữ này, đã đoạt đi chồng bà.

Hạ Chi Tình dỗ con trai xong, mới ngẩng đầu lên nhìn Lương Vĩnh Như,

trên mặt cô không chút vẻ đau đớn vì chồng mất, hoàn toàn không phải một
người vợ hợp cách, “Ông ta đã chết, tôi cho là cô sẽ cười, thế nào lại khóc.”

Hạ Chi Tình lắc đầu một cái.

Lương Vĩnh Như quay mặt sang, không muốn tức giận, đã thua đủ rồi,

không muốn tư thái cuối cùng của mình còn xấu như vậy, người cũng đã
chết rồi, còn tranh giành cái gì?

Hạ Chi Tình cau mày, lấy ra một bức thư, đưa ra trước mặt Lương Vĩnh

Như, “Ông ấy để lại cho bà.”

Lương Vĩnh Như chậm rãi quay đầu lại, nhìn lá thứ này, tay không ngừng

run rẩy. Hạ Chi Tình thấy bà cầm thư, liền ôm con trai ra ngoài.

Lương Vĩnh Như cầm thư, cảm giác như nó nặng ngàn cân, rõ ràng

không dán kín, nhưng lúc bà lấy thư thì như thể cố hết sức. Bà cất thận bóc
thư ra, mới chậm rãi mở thư.

Nhìn chưa đến phần mở đầu, ánh mắt của bà đã mông lung.

Tiểu Như….. Chỉ có ông mới gọi thé, bà hờ tưởng tượng bộ dạng ông gọi

bà, nhếch miệng lên, mang theo nụ cười, không ngờ, trong lòng bà cũng tan
nát, đứng trên ban công khóc lớn, ngoài trời lạnh thấu xương, nhưng bà
không thấy lạnh, cả người đau, tất cả như chết lặng.

Mạnh Vĩnh Xương nói, hiện tại anh thường nhớ tới lúc anh còn trẻ, khi

đó anh đứng trên đường cái nhìn bảng hiệu chỗ tắm công cộng kia, nói một
ngày bà nhất định cũng muốn đi vào tắm, nhưng lúc đó chúng ta không đủ
tiền, anh ở trong lòng hạ quyết tâm, anh nhất định phải cho em một cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.