MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 145

Chương này kể lại việc Mao Trạch Đông bức hại Bành Đức Hoài

và Hạ Long, hai vị nguyên soái từng lập công rất lớn trong chiến
tranh giải phóng, là bạn chiến đấu trung thành của Mao. Khi đã
quyết tâm mượn tay Hồng vệ binh đẩy hai người vào chỗ chết
thảm khốc, Mao vẫn giả dối tỏ ra quan tâm và tin cậy họ.

Chương 28

Nhân vật số 4 đại bại dưới chân Giang Thanh

Đào Chú sinh năm 1908 được coi là bậc cách mạng lão thành ở

Trung Quốc. Mao Trạch Đông từng nói Đào như con trâu có cặp
sừng mạnh, dám chọi lại bất cứ ai. Năm 1953, Đào từng phê bình
Lưu Thiếu Kỳ mắc sai lầm “tả” khuynh trong Cải cách ruộng đất.
Đại cách mạng văn hoá bùng nổ, đang là Bí thư thử nhất Cục
Trung Nam kiêm Chính uỷ thứ nhất Đại quân khu Quảng Châu,
Đào được Mao điều lên Trung ương, đề bạt vượt cấp vào vị trí thứ
4 trong Đảng, giữ chức Thường trực Ban Bí thư, Phó thủ tướng,
Trưởng ban Tuyên truyền, Cố vấn Tổ Cách mạng văn hoá. Rõ ràng
Mao muốn ông ta xông pha trận mạc, đóng vai trò lớn trong cuộc
đấu tranh lật đổ Bộ tư lệnh của Lưu Thiếu Kỳ.

Nhưng Đào Chú quả thật lạc hậu với tình hình chính trị trong

nước. Ông chỉ coi Tổ Cách mạng văn hoá là một tổ chức lâm thời
lệ thuộc Bộ Chính trị. Ông rất phản cảm với Giang Thanh, coi
chức Tổ phó của mụ thấp hơn một Thứ trưởng, nên đã đề nghị Chu
Ân Lai bổ nhiệm Giang làm Thứ trưởng Bộ Văn hoá “để có danh
nghĩa liên hệ công tác”. Ông say sưa với việc khôi phục hoạt động
của Ban Bí thư, mà không biết rằng Mao đã tính chuyện để Tổ
cách mạng văn hoá thay thế chức năng Bộ Chính trị và Ban Bí thư.

Một lần Giang Thanh ép Đào Chú đến Viện Khoa học xã hội

tuyên bố Chủ biên tạp chí “Nghiên cứu triết học” Ngô Truyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.