MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 77

đứng ra lo liệu thì hay biết mấy, có thể đổ hết lỗi cho Chính phủ.
Nhưng cái anh Chu này lại chẳng oán trách nửa lời, chỉ chăm lo
chỉnh đốn nền kinh tế đã bị xới tung lên. Nay nhảy ra hai anh Bành
Đức Hoài và Trương Văn Thiên, một nắm quân đội, một phụ trách
ngoại giao, nói vòng vèo thế nào thì cũng không đến họ phải chịu
trách nhiệm về những sai lầm trong xây dựng kinh tế. Ý kiến của
họ phản ánh quan điểm của đông đảo cán bộ và nhân dân, đều nói
lên tinh hình thực tế, có căn cứ, thực sự cầu thị, nhưng nguy cơ
cũng xuất phát từ 4 chữ “thực sự cầu thị” này. Một khi quan điểm
của họ thống nhất tư tưởng trên dưới, thì vị trí của mình còn giữ
nổi không?

Tư duy của Mao tập trung vào một điểm: tình hình hiện nay là

chống “tả” hay chống “hữu”? Bành và Trương đòi triệt để uốn nắn
sai lầm “tả” khuynh, nêu khẩu hiệu chống “tả”, thuận theo lòng
đảng, lòng dân, đế cho toàn bộ nền kinh tế quốc dân thoát khỏi cơn
cuồng nhiệt “Đại tiến vọt”, giảm nhẹ gánh nặng và ổn định đời
sống nhân dân, phát triển sản xuất. Nhưng chống “tả” cuối cùng
chẳng phải mọi chuyện đều đổ lên đầu mình hay sao? Chẳng lẽ ta
rút khỏi vũ đài lịch sử như vậy?

Quyết không thể được! Bảo vệ chiếc ghế “Hoàng đế” của mình

cao hơn hết thảy. Các vị vua “hùng tài đại lược” trong lịch sử đều
không từ thủ đoạn nào để củng cố ngai vàng của họ. Chu Nguyên
Chương hầu như đã giết sạch các công thần giúp ông ta dựng nên
nghiệp lớn. Lịch sử xưa nay đều do kẻ thắng viết nên.

Mao Trạch Đông châm tiếp điếu thuốc, bắt đầu một vòng tư duy

mới. Phải từ gốc rễ xoay chuyển phương hướng hội nghị và
phương hướng toàn đảng, toàn dân. Tình hình hiện nay không
chống “tả“, mà phải chống “hữu”, chống chủ nghĩa cơ hội hữu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.