MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 78

khuynh, bảo vệ đường lối chung, Đại tiến vọt, và công xã nhân
dân. Để bảo vệ ba ngọn cờ hồng này, phải tổ chức đội ngũ tác
chiến với phe phản động, dẹp cho bằng được sự phẫn nộ và tâm lý
bất mãn đang lan tràn, sau đó, trong công tác thực tế, lặng lẽ uốn
nắn những lệch lạc “tả” khuynh.

Xem ra phải hy sinh lão Bành rồi. Một nhân vật tầm cỡ như

Bành Đức Hoài - uỷ viên Bộ Chính trị, Phó thủ tướng kiêm Bộ
trưởng Quốc phòng, nguyên soái thứ hai, anh hùng đánh thắng đế
quốc Mỹ - bị đánh đổ sẽ làm chấn động toàn đảng, toàn quân và
toàn dân. Ai còn nêu chống “tả”, ai còn đề cập đến sai lầm Đại tiến
vọt, Công xã hoá, hãy coi số phận Bành Đức Hoài.

Mao đã quyết tâm, khi cần chống “tả”, ông ta chống “hữu” chỉ

khác nhau một từ, đã đẩy sự nghiệp xã hội chủ nghĩa của Trung
Quốc vào chỗ bế tắc không còn khả năng thay đổi, chừng nào ông
ta còn sống. Từ đó, Mao không còn đại diện cho lợi ích của nhân
dân nữa, đang sau một chữ khác nhau ấy là hàng trăm triệu sinh
linh lầm than, mấy chục triệu người chết đói, vượt qua bất cứ thiên
tai, địch hoạ nào trong lịch sử.

Thêm một ngày đêm Mao suy nghĩ. Sớm 23-7, mọi người được

thông báo lên hội trường nghe Mao nói chuyện. Đây là một cuộc
tập kích bất ngờ, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai, Chu Đức cũng không
biết Mao định nói gì. Theo biên bản khoảng 6.000 chữ do Lý Nhuệ
ghi, trong cuộc họp trên, Mao thừa nhận tình trạng tỉ lệ mất cân
đối, nông nghiệp, công nghiệp, và giao thông đều căng thẳng, thiếu
hàng tiêu dùng, nhưng ông nói nhẹ đi rất nhiều. Mao nói tình trạng
xa rời quần chúng chỉ là tạm thời, kéo dài trong hai, ba tháng, nay
quần chúng vẫn ủng hộ ta, kết hợp với chúng ta rất tốt; bệnh cuồng
nhiệt tiểu tư sản có nhưng không nhiều, từ tháng 3, tháng 4 đã kiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.