MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 81

giữa hai người vẫn dừng lại ở thời đại Tỉnh Cương Sơn.

Trong phần lớn tình huống, Bành không gọi Mao là “Chủ tịch”

mà gọi là “Lão Mao”. Bành rất phản cảm trước bài nói của Mao.
Trong cuộc gặp này, chẳng ai nhường ai, Bành tức giận văng ra:
“Ở Diên An ông chửi bố tôi 40 ngày, nay tôi chửi bố ông 20 ngày
không được à?” Ý nguyên soái Bành là trước Đại hội 7, ông tổ
chức phê phán tôi 40 ngày, nay ông làm cho đất nước ra nông nỗi
này, hội nghị Lư Sơn họp 20 ngày để tổng kết bài học kinh nghiệm,
tôi nêu một số ý kiến với ông, lẽ nào không được? Câu nói đó của
Bành không được ghi âm, ghi chép, nhưng nguyên bản được lưu
lại trong óc Mao. Ba năm sau tại Hội nghị Trung ương 10 khoá 8,
Mao nói: “Hội nghị Lư Sơn lần thứ nhất năm 1959, vốn định bàn
công tác, sau Bành Đức Hoài nhảy ra nói ông chửi bố tôi 40 ngày,
tôi chửi bố ông 20 ngày không được hay sao? Thế là tình hình rối
loạn lên, ảnh hưởng đến công tác, 20 ngày ấy vẫn không không đủ,
chúng ta bỏ cả công việc”.

Cuộc đối thoại tan vỡ, Bành Đức Hoài đại bất kính mắng

“Hoàng thượng”, đó là điều Mao cần. Thế là “ vấn đề Bành Đức
Hoài” leo thang.

Sớm 27-7, Mao Trạch Đông triệu tập Ban Thưởng vụ Bộ chính

trị để “định tính” vấn đề Bành Đức Hoài. Chu Ân Lai nói: “Bành
Đức Hoài 3 phần sai lầm, 7 phần công lao, không nên phủ định
sạch trơn”. Lưu Thiếu Kỳ và Chu Đức tán thành ý kiến trên. Mao
một phiếu phủ quyết 3 phiếu. Cả ba uỷ viên Thường vụ phục tùng
Mao, tán thành đánh đổ Bành.

Sáng 27-7, Lưu Thiếu Kỳ họp các tổ trưởng truyền đạt chỉ thị

của Mao “tiếp tục phê phán tập đoàn chống đảng Bành Đức Hoài,
Hoàng Khắc Thành, Trương Văn Thiên, Chu Tiểu Châu, vạch rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.