MẮT EM NGƯỜI SÀI GÒN - Trang 151

trịnh trọng trải bức tranh lên bàn. Quỳnh Trân mở to mắt nhìn với vẻ kinh
ngạc. Bà Sương nhẹ thở dài. Nhật Yên thấy mắt bà ươn ướt.

Giống lắm... Đẹp thật...

Quỳnh Trân lẩm bẩm. Bà Sương gật đầu nhìn con gái rồi sau đó cười với
Nhật Yên.

Người trong tranh đẹp tuyệt. Đó là cái đẹp không già, không buồn lo và
không sầu đau. Đó là cái đẹp khó bị hủy hoại bởi thời gian...

Nhìn Quỳnh Trân và Nhật Yên bà Sương nói với giọng thật ân cần và âu
yếm.

Hai con lại gần đây để ta kể cho hai con nghe một câu chuyện có liên quan
tới người thiếu nữ trong tranh...

Bà Sương ngừng lời. Không những Nhật Yên mà Quỳnh Trân cũng thấy
ánh mắt mỏi mệt và bệnh hoạn của mẹ mình long lanh cùng với nụ cười
tươi vui nở trên đôi môi.

Đây là một chuyện mà ta đã chôn kín trong lòng ba mươi bốn năm...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.