MẮT EM NGƯỜI SÀI GÒN - Trang 69

Tú Anh nhìn em trai rồi quay nhìn vào bức tranh một cách chăm chú. Bờ
vai thon. Mái tóc huyền mơ. Khuôn mặt. Đường nét nhạt mờ nhưng quen
thuộc. Đường nét nhạt mờ vì có thể bức tranh đã cũ, vì màu sắc phai nhòa
theo tháng năm hoặc cũng có thể vì kỷ niệm phôi pha. Đôi mắt. Tú Anh
cảm thấy tia nhìn của người con gái trong tranh như nói lên điều gì. Quá
khứ buồn. Ước mơ gãy vỡ. Tình yêu. Chia lìa. Nước mắt khóc cho người
tình. Lệ rơi cho tình yêu.

Em không thể sống với bức tranh...

Quay nhìn em trai Tú Anh nghiêm giọng. Thở dài nhè nhẹ Nhật Yên nói
với giọng buồn buồn.

Nhưng em không thể không yêu người trong tranh...


Tú Anh thở dài. Nàng hiểu câu nói hơi tối nghĩa của em trai. Có thể Nhật
Yên vẫn sống với Jane, vẫn yêu Jane nhưng vẫn mê say, vẫn yêu, vẫn mê
đắm thiếu nữ trong tranh. Điều này có thể xảy ra tuy nhiên Jane có chấp
nhận chuyện đó không. Dường như khi yêu thương ai cũng muốn người
mình yêu thuộc về mình, nghĩ về mình. Họ muốn được cả hồn lẫn xác của
người mình yêu. Người ta có thể chia xẻ với nhau bất cứ thứ gì ngoại trừ
tình yêu.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.