MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 301

12

Truyền Thông

Vô tư, bổn dã; tư thông, dụng dã. Kỷ động ư bỉ, thành động ư thử

[128]

.

- Chu Đôn Di

Mọi người vội chạy đến bên cửa ra vào, mở hé cửa, Triệu Mặc Nhi thò

đầu ra, nhìn thấy một con thuyền mui nho nhỏ đang đậu bên bờ sông ngoài
cửa sau nhà họ Khang, lái thuyền là một trung niên, ông ta buông mái chèo,
nhảy lên bờ bước về phía đàng này. Triệu Mặc Nhi vội mở cửa bước ra.
Bên cạnh, Khang Du cũng mở cửa sau bước ra đứng nhìn ông ta.

Ông ta bước đến trước mặt Khang Du, trịnh trọng cúi đầu khiêm tốn

nói: “Xin hỏi, có phải Khang tiên sinh không?”

Khang Du gật đầu.
Ông ta cười nhã nhặn: “Tôi đậu thuyền ở đây cho tiên sinh, tối, tôi lại

đến. À, người thuê thuyền này nhờ tôi nhắn với tiên sinh rằng: bạc, cần mỗi
khối 50 lạng, phải là bạc của phủ Khai Phong mới đúc năm nay.”

Khang Du vội hỏi: “Người thuê thuyền là ai?”
Ông ta đáp: “Tối qua ông ấy đến nhà tôi thuê thuyền, chỉ đứng ngoài

cửa đưa 500 đồng tiền đặt cọc và dặn dò như vậy, sau đó đi luôn. Trời tối,
nên tôi không nhìn rõ. Hình như ông ta có vết thương trên mặt, già nửa
khuôn mặt phải dán cao.”

Triệu Mặc Nhi tin rằng dán cao là hóa trang diễn kịch, người ấy đêm

hôm thuê thuyền cũng nhằm che giấu bộ mặt và hành tung của mình.

Khang Du hỏi: “Bạc sẽ đưa lên thuyền của ông à?”
“Người ấy chỉ dặn tôi giao thuyền cho anh, còn các chuyện khác tôi

chịu; người ấy nói các việc còn lại thì anh đương nhiên tự hiểu. Thôi, tôi đi
đây!” Ông ta quay người đi luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.