MẶT PHẢI - ĐI TÌM NHỮNG CƠ HỘI TIỀM ẨN TRONG CUỘC SỐNG - Trang 13

da đầu. Nhưng ở cậu bé này, vảy nến lan ra toàn thân và dày lên
nhiều lớp.

Lần đầu tiên cậu để ý thấy triệu chứng của bệnh là vào một

buổi sáng, cách đây mới hai tháng, từng cụm lốm đốm đỏ xuất
hiện hai bên bụng cậu. Nhưng vài tuần trở lại đây, các đốm đỏ trở
nên to hơn và lan khắp người cậu bé.

Rồi cậu đến gặp bác sĩ trong trường, không phải để xin thuốc

men bởi bác sĩ riêng của gia đình cậu đã nói rõ rằng bệnh này không
có thuốc chữa. Điều mà cậu muốn nhờ, đúng hơn là van xin vị bác
sĩ của trường ấy là mảnh giấy xác nhận miễn thể dục để cậu khỏi
phải tham dự giờ học bơi.

Khi đi dọc hành lang để rời khỏi tòa nhà, cậu bé không cầm được

nước mắt. Cậu chẳng còn để ý tới ai hay bất cứ điều gì chung
quanh, điều duy nhất trong đầu cậu lúc này là các học sinh khác
sẽ phản ứng ra sao khi cậu xuất hiện ở lớp học bơi trông giống một
kẻ bị bệnh hủi. Rồi những câu hỏi quen thuộc cứ quay cuồng trong
đầu cậu đến mức cậu thấy buồn nôn. “Tại sao lại là tôi? Tại sao
chuyện này lại phải xảy đến với tôi? Tại sao cuộc sống lại bất công
đến thế?”

Đột nhiên, cậu cảm thấy một bàn tay đặt lên vai mình. Khi quay

lại, thầy chủ nhiệm Greenstein đã đứng kế cậu tự bao giờ. Thầy
Greenstein có vóc người nhỏ bé, chỉ cao hơn cậu học trò vài phân.
Thầy mặc bộ vét xám với áo sơ mi trắng, thắt cà vạt màu xanh
biển. Thầy là người điềm tĩnh, giọng nói nhỏ nhẹ, và rất được các
học sinh trong lớp yêu mến.

“Sao vậy em?”, thầy Greenstein hỏi.

“Không có gì ạ”, cậu bé thở dài và quẹt nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.