phủ nàng liền như cá cảnh nằm trong chậu. Liền phất tay cho Đại Đao lui
ra.
Lăng Phong lại nhếch mép:
- Ngươi nói ta gian phu gian tặc cái gì đó, đều không sao hết, ta không
buồn quan tâm. Nhưng là nói nàng dâm phụ, ta rất không đồng ý.
Triệu Diễn ít nhiều cũng ăn chơi mấy năm Đại Danh không sợ ai, điểm
bố láo vẫn phải có, liền tiếp tục ương ngạnh nói:
- A? Vậy nói một chút kiến giải.
- Ngươi có phải một công tử phong lưu, có kinh nghiệm nhìn nữ nhân?
- Có thể nói như vậy.
Lăng Phong tủm tỉm:
- Vậy thì dễ nói. Lại đây nhìn một chút...
Xong xuôi liếc mắt... Thành Bích, chậm rãi:
- Ánh mắt nàng ta tuy ẩn chứa phong tình, nhưng không hề hàm chứa ý
xuân. Lông mi tuy cong mềm, nhưng lại thiếu một chút ướt át. Lại nhìn môt
chút thùy tai của nàng...
- Lăng Phong!
Thành Bích quát lớn, khuôn mặt đã đỏ bừng. Bị nam nhân đem mắt mũi
lông mi ra chỉ trỏ, cảm giác chẳng thể nào dễ chịu, nói đến đâu ngứa ngáy
đến đó.
Lăng Phong vội ho khan: