MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1493

khiến bộ ngực vốn đầy đặn nay còn lớn hơn. Thân thể đẫy đà mềm mại,
nhưng vòng eo lại mảnh mai tinh tế.

Lăng Phong nhìn vào, không thể nào tưởng tượng nàng ta đã qua 20 từ

lâu. Chỉ e đám nữ nhân hiện đại sau này, có tìm đủ cách đi thẩm mỹ giữ
dáng cũng phải chạy dài. Có lẽ đây là thiên sinh nàng đã thế.

Có lẽ môi bị khô, đột nhiên Thành Bích liếm vành môi đỏ mọng, khêu

gợi vô cùng.

Lăng Phong không khỏi nuốt nước miếng lẩm bẩm:

- Ài, thật khó mà kìm lòng nổi mà.

Hắn lại gần đưa tay vuốt tóc, dần dà vuốt má Thành Bích. Làn da nàng

mềm mại tựa bông, thật khó nỡ bỏ ra.

Đột nhiên, một đôi mắt trong suốt hé mở:

- Ngươi làm gì?

- A? Phu nhân... tỉnh rồi?

Bà nội cha nó, vẫn là thủ pháp quá thô ráp, làm nàng ta tỉnh mất. Xong

chuyến này nhất định phải luyện thêm.

Thành Bích ngồi thẳng lại, xoay lưng chỉnh tóc tai nói:

- Vào đây làm gì?

- Ta muốn xin phu nhân thả ta... về nhà.

Thành Bích phì cười:

- Phì. Muốn đi thì cứ đi. Là ngươi tới tìm trước, ta cũng đâu có giam giữ

ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.