MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1737

Tứ Đại Tài Tử vội vàng đứng dậy băng qua đường. Mấy tên này, bộ

dáng tuy cố ra vẻ nho nhã, lưng thẳng ngực ưỡn, nhưng mồm thì bình phẩm
thân thể nữ tử, thi thoảng còn phá lên cười dâm tiện, không ra thể thống gì.

Ở phía bên kia đường, một nữ tử đang nhấc chân váy đi vào cửa khách

điếm, theo sau còn có nha hoàn và vài thanh niên.

Khách khứa cả sảnh đều quay ra nhìn, nam thì trầm trồ, nữ thì đố kỵ.

"Bế nguyệt tu hoa, chim sa cá lặn".

Một mái tóc đen bối cao, đính lên cây trâm ngọc. Da thịt nõn nà sáng

bóng như tơ lụa, đôi hàng mi như thu thủy, cánh mũi kiều nhỏ. Dáng người
nàng thon dài, yêu kiều diễm diễm. Từng bước chân uyển chuyển hàm súc,
tràn ngập sự mượt mà quý phái.

Nàng mặc một bộ váy xòe vintage đen, ống tay bó sát, cổ tay rũ xuống.

Đây cũng là bộ đồ yêu thích nhất của nàng, nó là mẫu thiết kế đầu tiên

của tên kia. Nàng còn nhớ hắn nói, kiểu váy này là bảo bối làm đẹp của các
nữ minh tinh ở quê hắn, còn nói nữ nhân không đủ khí chất, có cố đua đòi
mặc vào cũng chỉ là gà vịt.

Cả bộ váy không hề có hoa văn nào, chỉ một chiếc đai lưng cột đúng "tỉ

lệ vàng", làm nổi bật cả 3 vòng thân thể. "Tỉ lệ vàng" trên người nàng, hắn
phải chạy theo xin xỏ nàng suốt mấy ngày mới được phép đo. Lúc đó nàng
còn mắng hắn, nhưng giờ đây nàng phải cảm ơn hắn. Bất kỳ bộ đồ nào, dù
là váy thô chợ trời, mặc trên người "diễn viên quần chúng" rõ tầm thường,
một khi rơi vào tay nàng, chỉ chỉnh lại một tẹo theo tỉ lệ, ngay lập tức liền
khác hẳn.

Chỉ tiếc, định kiến cổ đại không thể đùng một cái đổi ngay, thiết kế vẫn

để chân váy dưới đầu gối, thành ra vẫn mang hơi hướng quý cô những năm
30-40. Dù vậy, vẫn quá đủ thành siêu cách tân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.