MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 176

“Chửi ai? Chửi ta?” Lăng Phong mờ mịt, lại cái hiện tượng này.

Lại đi lòng và lòng vòng một lúc, thậm chí ngang qua một cây cầu nhỏ

bắc qua hai chiếc thuyền hoa, lúc Lăng Phong gần muốn gãy cả chân, tên
hầu mới lạnh nhạt:

- Đến rồi, chờ đó đi.

Đây là tầng ba, khắp nơi dăng lụa kết hoa, đèn đuốc sáng trưng.

Loanh quanh có tiếng đàn hát.

- Đến rồi đó sao?

Lăng Phong nhìn lại.

Là một nha hoàn, cũng khá đáng yêu. Có điều nàng ta nhìn Lăng Phong

từ trên xuống dưới như kiểu muốn lục soát thân thể.

- Tỷ tỷ, người đến rồi.

- Để hắn vào đi. - Một thanh âm thanh thoát vang lên.

Nha hoàn kia tỏ vẻ chán ghét:

- Vào trong đi!

Lăng Phong cười trừ, làm gì mà khó chịu?

Hắn rón rén đi vào, đầu tiên là cái đầu, nửa người, rồi mới đến cả người.

Dù sao Lăng đại nhân lần đầu vào khuê phòng mỹ nữ, mà theo hắn nghĩ là
phòng riêng gái làng chơi, không khẩn trương mới lạ.

Phong ca kỳ thực rất muốn ưỡn ngực nâng mặt đá cửa đi vào, hô loạn

cái gì "ta đã đến đây" các kiểu, có điều nghĩ lại trên người chả có đồng nào,
làm loạn bị bắt bù tiền thì khổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.